Hạ Thiên gật gật đầu, ở trước mặt bé ngồi xổm xuống, "Đi lên, ca ca cõng em."
Oa Oa hài lòng trèo lên lưng cậu, "Ca ca thật tốt."
"Em tiểu manh oa!" Hạ Thiên cười, không ngờ này tiểu manh oa gặp chuyện còn rất trấn định.
Như vậy khiến cậu ít nhiều có thể yên tâm một ít, mặc dù rất đau lòng cô bé, cõng cô bé về nhà. Trong nhà sớm liền thu thập sạch sẽ, hành lý của cậu cũng có người trả lại, Oa Oa nhìn sang có chút phát ngốc, cũng không phải là sợ hãi người khác, chỉ là cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Hạ Thiên ngay từ đầu còn không biết vì sao, sau khi Oa Oa ấp ấp úng úng nói, cậu đem chăn đệm gối toàn bộ kiểm tra lại 1 lần. Oa Oa thấy cậu mệt mỏi liền rất áy náy.
"Ca ca vừa trở về, nghỉ một chút."
"Em ngồi qua một bên đi, không có việc gì." Hạ Thiên không đầy một lát liền nhanh nhẹn thu thập xong, làm cho cô bé trước đợi. Tư Đồ Mặc ở dưới lầu chờ cậu. Hạ Thiên cùng cô bé nói chuyện ngày đó, sắc mặt không phải rất tốt.
Tư Đồ Mặc điều tra là không có dị thường, hình như bầy rắn là ngẫu nhiên ra hoạt động, bị thương cũng không phải một mình Oa Oa.
Hạ Thiên tịnh không tin, vô duyên vô cớ, bầy rắn vì sao đột nhiên xuất động, cậu ở trên đảo nhiều năm như vậy, cũng chưa gặp được bầy rắn xuất động. Chính cậu đi nhìn quản chế cũng không phát hiện bất cứ vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214395/chuong-2463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.