Long Tứ nói: "Chuyện này không thể toàn bộ trách chúng tôi."
" Bất kể là lỗi của ai, nguyên nhân gì tạo thành trận bi kịch này các người đều phải đeo trên lung trách nhiệm chủ yếu này. Nhiều người nước A trôi dạt khắp nơi, mất đi việc làm, tha phương cầu thực, thê ly tử tán, bọn họ có lỗi gì? Bọn họ chẳng qua người dân bình thường, các người phá hủy đi nhà của người ta, phá hủy sự yên bình của người khác, giết chết tính mạng của người khác mà một chút tự giác cũng không có, tôi không cảm thấy là các người làm đúng." Phương Đông chậm rãi nói: "Đường tổng từng cùng tôi tán gẫu qua vấn đề của nước A bây giờ. Mấy năm này, ở nước A Đường thị xây nhà xưởng, làm việc tư, đè thấp giá thâm hụt tiền sản xuất sắt thép và nguyên liệu vật tư, Đường tổng cũng có thể ý thức được sai lầm, các người một người cũng không có?"
Đường Bạch Dạ thấy mọi người nhìn qua, ho hai tiếng, có chút thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn Phương Đông, ai kêu anh nhiều chuyện nói việc này làm gì? Hạ Thần Hi cũng có chút ngoài ý muốn bởi vì chuyện này cô cũng không biết. Hạ Thần Hi đối với phương hướng phát triển của Đường thị không rõ ràng lắm, cô lo việc thiết kế của cô Đường Bạch Dạ cũng không đề cập qua vậy mà anh ở nước A làm ăn. Tất cả mọi thứ Đường thị và nước A không liên quan, thậm chí là vận tải cũng cùng nước A không liên quan.
Đột nhiên cùng nước A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214356/chuong-2423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.