Hạ bảo bối trầm mặt xuống, Anna nói, "Đan Đan không cẩn thận làm đổ."
Cô gái thứ nhất nói, "Oh, Đan Đan, cháo của Oa oa là nặng lắm a, cô còn có thể làm đổ."
Đan Đan cắn răng, "Quá nóng, tôi nhất thời không bưng được."
"Tay không cận thận đụng tàn thuốc lá cũng không đau, bưng cái cháo có thể đau chết cô a." Cô gái thứ hai nói.
"Tôi cũng không phải cố ý." Đan Đan giận, trừng mắt liếc Tiểu manh oa một cái, "Ăn cơm của bé đi, khóc cái gì khóc a, không ăn cháo cua cũng sẽ không chết."
"Đủ rồi!" đột nhiên Hạ bảo bối rít gào, "Ầm ĩ chết, cô bé khóc lại không cần cô dỗ, cô rống cái gì rống."
Anna sắc mặt đều thay đổi, xung quanh Hạ bảo bối ba thước im ắng, không ai nói chuyện, lần đầu tiên nhìn thấy Hạ bảo bối phát giận, các tiểu đồng bọn đều sợ ngây người, Tiểu manh oa nức nở, mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra.
Cô nức nở kéo vạt áo của Hạ bảo bối, "Ô ô... Ca ca, Oa oa ngoan ngoãn... Ăn cơm... Không muốn cháo cua, ca ca không nên tức giận."
Thức ăn ngon rất quan trọng nhưng ca ca quan trọng hơn.
Ca ca nổi giận, cái gì cũng không muốn.
Tiểu manh oa bình thường một chút cũng không sợ Hạ Thiên, Hạ Thiên thế nào rống cô bé, cô bé cũng không thèm nhìn, lần này lại cảm thấy sợ hãi, không vui, có phải hay không cô không ngoan, ca ca mất hứng.
Đan Đan cắn răng trừng mắt liếc Tiểu manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214163/chuong-2227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.