Đan Đan cuống quít xin lỗi, "Hạ Thiên, xin lỗi a, xin lỗi a, quá nóng, tôi nhất thời không chú ý."
Hạ bảo bối mặt đen lại, lại chạy trở lại, "Bếp trưởng, cháo cua còn có không? Không cẩn thận đổ."
"Không có, tôi liền nấu cho cô bé một ít như vậy." Bếp trưởng giận, "Vì nấu nó cũng không dễ dàng, nấu mấy tiếng đồng hồ đấy, thế nào không cẩn thận như vậy?"
Hạ bảo bối không nói gì, "Vậy còn có thức ăn khác không? Cháo trắng cũng được."
Bếp trưởng lại đưa cho cậu một chén cháo trắng, là bọn đặc công ăn cháo trắng, loãng được Hạ bảo bối nhìn cũng không khẩu vị, hạt gạo hạt rõ ràng, Hạ bảo bối trầm mặt, cậu vẫn luôn khuôn mặt tươi cười nghênh người, rất khó được thấy cậu trầm mặt.
Hôm qua, Tiểu manh oa nói muốn ăn một chút cháo, sáng sớm cậu liền tới đây căn dặn sư phó nấu cháo cho nàng, cứ như vậy một chút, còn đổ, vật nhỏ ăn cái gì rất xoi mói, Hạ bảo bối sắc mặt vẫn rất âm trầm.
Đan Đan càng không ngừng nói xin lỗi, Hạ bảo bối nghe một lúc lâu không nói chuyện, Anna nói, "Hạ Thiên, cô ấy cũng không phải cố ý, đừng nóng giận."
"Đúng vậy, thực sự tôi không phải cố ý."
"Quên đi." Cậu cuối cùng cũng thưởng hai chữ, Đan Đan thở phào nhẹ nhõm, len lén cùng Anna kề tai nói nhỏ, "Vẫn là cậu nói được."
Ba người trở lại trước bàn ăn, đám người kia còn chưa có tan đi, Hạ bảo bối giận, " tản ra cho tôi, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214162/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.