Hạ bảo bối nheo mắt lại, trầm khuôn mặt, “Nghe lời.”
“Không muốn, ca ca, anh hôm nay cũng không để ý em. “Tiểu manh oa lộ ra biểu tình ủy khuất, đem mặt hướng trước mặt Hạ Thanh duỗi ra, “Tỷ tỷ, em cho chị nhéo một cái, chị để cho em theo chị được không?”
Hạ Thanh, “...”
Hạ bảo bối, “Này, ngốc ngu xuẩn manh, anh đánh nữa.”
An Tiêu Dao chậc chậc nói, “Chỗ nào ngu xuẩn, nhiều thông minh a, liếc mắt một cái nhìn ra ai là nói sự người.”
Hạ Thanh bị lấy lòng, tay muốn đi nhéo cô bé, tiểu manh vật lộ ra một tia thần sắc sợ hãi, Hạ bảo bối cấp tốc quyết đoán đem cô bé kéo trở về, “Ngốc hề hề, em không đau a.”
“Chậc chậc, bảo vệ được thật chặt.” Cố Thất Thất trêu tức nói.
Hạ bảo bối dẫn bọn họ hướng căn biệt thự màu xanh trắng bên kia đi, tiểu manh oa nhéo nhéo tay cậu bé, “Ca ca, cõng đi.”
“Không cõng được.” Hạ bảo bối ghét bỏ cô, lại bắt đầu quở trách, “Em mới một mét liền 50kg, anh hiện tại việt dã mới 10 kg phụ trọng, em cảm thấy anh có thể cõng em đi được sao? Bớt mập một chút đi, ngốc ngu xuẩn manh.”
An Tiêu Dao ba người không lên tiếng, nhìn hai tiểu manh vật ở chung.
Tiểu manh oa đích thực là mập một chút.
Mập thành như vậy còn như vậy manh thật tình khó có được, ngũ quan này là khuôn mặt đẹp của tiên nữ a.
“Ca ca, cõng đi, đi không đươc...”
“Nói cõng nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214152/chuong-2216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.