“Đây không phải là em muốn anh công đạo sao?” An Tiêu Dao mỉm cười nói, xoay người ôm cô, thân hôn vào của cô phát trên đỉnh, “Em a, đừng để ý tới nhiều như vậy, em mới là bảo bối trong lòng.”
“Em cảm thấy anh quá trêu hoa ghẹo nguyệt, một chút cũng không tốt.” Hạ Thanh ôm hông của anh, thân thể hơi sau ngưỡng, cười híp mắt nói, “Thế nào mới để cho lão bà có cảm giác an toàn, đây không phải là lão công suốt đời nỗ lực sao?”
“Được rồi, nếu như nói như vậy, em cũng trêu hoa ghẹo nguyệt a?”
“Sát, trừ Mang Phi một đóa hoa đào, anh thấy em trêu chọc quá ai?” Hạ Thanh quyết đoán nhanh chóng đi trở về, “Em vẫn luôn là giữ mình trong sạch được không? Em đùa giỡn soái ca là đến từ năm sông bốn biển mạc danh kỳ diệu được không? Dù cho vận khí em nhiều sai cũng sẽ không gặp lại lần thứ hai được không? Ai hướng người như thế không tiết tháo, thỏ chuyên ăn cỏ gần hang, thân.”
An Tiêu Dao lặng yên 囧, rốt cuộc là ai càng không có a.
Cái gì gọi là đùa giỡn soái ca đến từ năm sông bốn biển, người rốt cuộc là đùa giỡn quá nhiều thiếu soái ca a?
“Được rồi, anh chịu thua, em muốn như thế nào?” An Tiêu Dao khiêm tốn thỉnh giáo, cái gì gọi là có cảm giác an toàn, anh cảm giác mình nhìn phi thường có cảm giác an toàn, tuyệt đối có thể làm cho nữ nhân giao phó chung thân cảm giác an toàn.
“Anh muốn nhìn xấu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214143/chuong-2207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.