Hạ Thanh vừa nghe liền vui vẻ, Long Tứ đây là tâm tính cái gì.
“Tôi đang định tìm cho cho anh nón xanh đẹp nhất.” Hạ Thanh nhàn nhạt nói, có một loại lão tử không cho người mang nón xanh sẽ xin lỗi tiên đoán Long Tứ, vì huynh đệ nhà người tiên đoán, việc này đều là phải.
An Tiêu Dao đạm đạm nhất tiếu, khẽ nói, “Được rồi, em đừng đem chuyện này để ở trong lòng, anh cùng An Nhiên có thể có chuyện gì, cô vừa qua đến nói với anh một chuyện, chúng ta thế nhưng thanh thanh bạch bạch( trong sạch),mặc dù anh không để ý lão bà thỉnh thoảng ghen, thế nhưng giấm ăn nhiều đối thân thể không tốt.”
“Cô hôn anh!” Hạ Thanh nheo mắt lại, rên một tiếng, “Hôm nay nhớ dùng sữa rửa mặt rửa mặt, sau đó dùng mặt nạ, lại tẩy sạch vệ sinh vài lần.”
An Tiêu Dao vui vẻ, ôi, anh cũng không phải virus, có muốn khoa trương như vậy hay không a.
“Không cho phép, nghiêm túc một chút.” Hạ Thanh giơ tay lên đánh anh, mình cũng vui vẻ.”Anh trước đây cùng An Nhiên chơi trò mập mờ đi, lão công.”
“Tuyệt đối không có!” An Tiêu Dao kiên định bác bỏ, lão bà đại nhân hỏi vấn đề này, phải muốn cấp tốc quyết đoán phủ quyết a, bằng không chính là muốn chết, mặc dù anh thừa nhận, An Nhiên thích anh. Anh không có trực diện cự tuyệt cô, bởi vì An Nhiên cũng không nói với anh, cô thích anh, cho nên chính anh cũng không tốt có cái gì tỏ vẻ, nhưng người khác thích anh, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214142/chuong-2206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.