Lục Trăn đáp máy bay xuống thành Nam bộ, bên này có chút lạnh, một vài hạt tuyết nhỏ rơi xuống, Lục Trăn ngồi xe đến địa điểm, nửa đường nhận được điện thoại của An Tiêu Dao anh nói nửa giờ sau sẽ đến.
Thành Nam bộ cách Pháp cũng rất gần, An Tiêu Dao nhận được tin tức, thế nhưng khởi hành so với Lục Trăn chậm một chút.
Lục Trăn không nghĩ đến việc của Nolan nữa, dùng máy tính tra kiến trúc ở đây, kiến trúc ở đây đều là kiến trúc cổ, toà thành này là kiến trúc trẻ nhất cũng có ba trăm tuổi, so với kiến trúc hiện đại đơn giản hơn nhiều, địa thế rất thấp, năm đó phương tiện cũng nhiều, đi vào không thành vấn đề.
Xe cách cao ốc một trăm mét thì dừng lại, lái xe là liên lạc của vương bài.
Anh nói, “Chúng ta có năm mươi đặc công ở đây đợi lệnh, nhưng quân đội của chính phủ quá nhiều, mặc dù hoả lực không mạnh, thế nhưng không thể khinh thường. Chúng ta không thể để quá nhiều người ở đây, nhiều người trái lại hỏng việc.”
Lục Trăn gật gật đầu, "Làm tốt lắm, ở đây đích xác không thích hợp xuất hiện quá nhiều người, như thế không cẩn thận?"
“Lại nói có chút xui xẻo, thành đặc công ở gần tổ chức của chúng ta, có một nhà khoa học nhận ra, bọn họ bình thường không xuất hiện ở trước mặt nhiều người, cho rằng không ai nhận ra bọn họ, cho nên khảo sát thời gian đều là ban ngày, cũng không dấu diếm, cho nên liền xảy ra việc này.”
“Nên chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214039/chuong-2103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.