Anh không có giận, cũng không có la to, Nolan nhìn thấy sự thất vọng trong mắt của anh, giông như Lục Trăn chưa bao giờ có cảm xúc với anh.
“Tôi cùng cậu đã nói, chuyện giữa vương bài và quốc gia, với tình cảm của chúng ta không liên quan đến nhau, các người nghĩ cái gì, dựa vào chính bản lĩnh của mình đi thăm dò, bây giờ lại trách tôi không đem tình báo nói cho cậu biết?”
Nolan vừa nói xong muốn cắn lưỡi, anh vốn không có ý như vậy, mặc dù rất tức giận, nhưng anh không muốn cùng Lục Trăn phân cao thấp trong thời gian này, chuyện này anh có thể giải thích, căn bản là không cần thiết phải cãi nhau.
Chỉ là, nói ra lời, ý tứ không giống nhau.
“Tôi không trách anh, thực sự, tôi có chút không trách anh.” Lục Trăn cười khổ nói, ” Tôi căn bản không có tư cách trách anh, anh nói đúng, những lời này đều là lúc đó tôi nói, tôi bây giờ lại nói như thế này.”
“Thế nhưng, tôi đánh giá cao chính mình, tôi đã cho rằng mình có thể chấp nhận chuyện như vậy, kết quả là, tôi không thể, nếu như tình cảm cùng công việc thực sự phân rõ ràng như vậy, nếu như chúng ta sinh hoạt hành ngày đều có bí mật, tôi không biết nên ở cùng với anh như thế nào...”
“Lục Trăn!” Nolan kêu tên anh thật nhỏ, như thể kêu tên của anh đã là một loại cảnh cáo, bọn họ cũng không có xuất hiện tình huống nghiêm trọng như vậy.
Căn bản vượt qua phạm vi cãi nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214038/chuong-2102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.