Mang Phi nheo mắt lại, Hạ Thanh, cô đã có lựa chọn như vậy, thì cô đừng hối hận.
Sau khi mang hết đồ từ xe vào trong nhà, Hạ Thanh lấy mấy thứ nguyên liệu nấu ăn ra, chỉ huy An Tiêu Dao đi làm cơm, gọi món ăn rất trôi chảy dứt khoát. An Tiêu Dao trêu tức nói, "Oa, sai khiến cũng mau lẹ như vậy, em cũng không thấy áy náy sao?"
"Tôi áy náy cái gì chứ, dựa vào cái gì muốn áy náy, không phải anh muốn theo đuổi tôi sao, theo đuổi nữ nhân thì phải có chút thành ý chứ, không có thì sao ai chịu." Hạ Thanh thẳng thắn nói, "Nam truy nữ cách tầng sơn, ông chú à, chuẩn bị điểm tâm đi, đúng rồi, cho thêm nhiều ớt chút nhé."
An Tiêu Dao, "..."
"Hạ Thanh, anh nói cho em biết, em bây giờ một người không cảm thấy buồn chán sao, buổi tối đơn độc một mình không có ai trò chuyện, nếu như chúng ta cùng một chỗ, bao ăn bao ở, cùng trò chuyện cùng ngủ, thật tốt thật phúc lợi, em đi tìm ở đâu ra người vừa lên được phòng ngủ, vừa xuống được phòng bếp như anh thế này chứ?" An Tiêu Dao một bên chuẩn bị nấu ăn vừa nói.
"Anh là hàng ế đang phải chào hàng đấy à?" Hạ Thanh nói kháy một câu, đứng ở một bên nhìn anh nấu ăn, kỹ thuật thái rau của anh rất tốt, người đàn ông này chắc chắn nấu ăn rất giỏi.
An Tiêu Dao ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, "Loại hàng hóa xa xỉ như anh chỉ chào hàng cho những khách hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213961/chuong-2025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.