"Vậy em bực bội cái gì mà uống nhiều rượu như vậy, anh cứ tưởng em nhìn thấy bọn họ, chứa nhiều cảm khái, mới uống nhiều như vậy rượu."
Tâm Cố Thất Thất như bị người nhéo một cái, "Em không có bất kỳ cảm khái gì cả. Chỉ là đang ngồi không có việc gì, nhàn đến buồn chán nên muốn uống chút rượu, vậy có được không hả anh trai?"
Long Tứ, "..."
Anh vừa định nói gì đã lại thấy An Lôi đến tìm anh. Long Tứ hướng phía cô gật gật đầu, An Lôi cười hỏi Cố Thất Thất, "Thất Thất, chúng tôi tổ chức yến hội có điểm nào không hợp tâm ý của cô sao? Tôi thấy cô vẫn một người ngồi một chỗ, có phải cảm thấy rất buồn chán hay không?"
"Đúng vậy." Cố Thất Thất thành thực trả lời, có đôi khi xác thực sẽ khiến cho người khác xấu hổ.
An Lôi chỉ là nói lời khách sáo, bất luận với khách nào thì chủ nhà cũng sẽ nói mấy câu cho có lệ, chẳng sợ nói cái gì cũng tốt, thực sự buồn chán cũng sẽ không thành thật trả lời như thế. Cố Thất Thất cũng không phải, trừ đối tượng điều tra của cô ra, cô chưa bao giờ nói cảnh nói.
Tính cách tựa như một chi tiêu thương.
An Lôi xấu hổ nhìn Long Tứ, nghĩ thầm không biết có phải em gái của anh không thích cô hay không.
Long Tứ hiển nhiên cũng bao che khuyết điểm, "An Lôi, không có việc gì, tính cách của Thất Thất vẫn luôn như vậy, cô đừng để ý."
An Lôi từ chối một cách uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213799/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.