“Ông không có cơ hội.” Lục Trăn thì thào tự nói, thanh âm quá thấp, Haller không nghe thấy, Lục Trăn lại hỏi, “Haller ông có biết hay không ông đem bán đứng em ấy.”
“Hắn có biết hay không, không quan trọng.” Haller vô tình trả lời.
"Sao lại không quan trọng, ông ngay từ đầu đã do dự, đến bây giờ, ông lại đem hắn đi bán đứng, tôi rất lo lắng, một hồi người tôi thấy, sẽ không phải là Hạ Phong, nếu như là giả, như là giả, sẽ có một đoạn video bị công bố ra ngoài.” Lục Trăn tươi cười vô cùng nguy hiểm.
Haller nói, “Anh yên tâm, đã đi đến nơi này, tôi tuyệt đối sẽ không lừa gạt anh, anh đã đến căn cứ này, hà cớ gì lại không yên lòng, tôi nói được thì làm được.”
“Được, vậy tôi sẽ chờ xem kịch vui.” Lục Trăn ngón tay chậm rãi ở trên bàn xoay quanh.
Hạ phong đẩy cửa vào, nhìn thấy Lục Trăn, sắc mặt chợt thay đổi, đột nhiên hét lớn, "Haller thượng tướng, ông đang làm cái gì?"
Lục Trăn ý vị thâm trường nhìn Hạ Phong, thần sắc tự nhiên, như một vị vua cao thượng, cao cao tại thượng ngồi bên trên, bình tĩnh ung dung, nhìn dưới đất gió thổi mây bay.
Hạ phong thoạt nhìn thần sắc rất không tốt, trọng thương chưa lành, sắc mặt tái nhợt, mặt không còn chút máu, thân thể thoạt nhìn rất suy yếu, cũng không thích hợp xuống giường, mấy ngày nay anh ta đây tu dưỡng, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra ở bên ngoài, cũng không ai nói cho anh ta biết, nguyên bản anh chỉ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213597/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.