Hạ Thanh khinh miệt hừ một tiếng “Lần sau gặp mặt, xin cha đừng sợ chết như thế, nếu sợ chết thì đừng ra gặp, cha cứ nghĩ rằng mình là tổng thống không bằng, đi uống cà phê thôi mà cũng phải bố trí nhiều người bắn tỉa như vậy. Người ta nhìn lại tưởng cha là tổng thống, cha có tướng này sao?”
Hạ Phong nhẫn nại, lạnh lùng nhìn Hạ Thanh, “Cha thấy con cũng không muốn gặp cha, lần sau gặp mặt, con có thể không tới cũng được.”
“Ông dựa vào cái gì mà muốn gặp chị tôi nhưng lại không muốn gặp tôi?” Hạ Thanh vô lễ hỏi lại.
Hạ Phong không phản ứng, khẩu khí vô cùng không vui, “Tùy con! Thế nhưng lần sau con nhớ chú ý tính tình của mình.”
“Tính khí của tôi như nào phải xem người tôi tiếp xúc là ai.”
Hạ Phong lạnh lùng liếc mắt đảo qua cô một cái, phẩy tay áo bỏ đi. Ông vừa rời đi, Hạ Thanh thổi một tiếng huýt gió, đâm chọc vai Hạ Thần Hi, “Chị, chị xem em diễn có được không? Em vốn biết mình thích hợp diễn vai người xấu, chị thích hợp vai người tốt.”
Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, nhéo nhéo gương mặt cô “Đúng vậy, đúng vậy, em rất thông minh.”
Hạ Phong đi rồi, giám thị trên lầu cũng rời đi, ít nhất thì chị em cô cũng không cảm giác được có người đang nhìn bọn họ chằm chằm, nếu là có người nhìn chằm chằm vào bọn họ, cảm giác vô cùng không giống lúc này.
Sau khi Hạ Thần Hi xác định không có vấn đề gì, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213522/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.