Nolan hát lên, giai điệu rất quen thuộc, là từ khúc dành riêng bọn họ, ai cũng hát không ra cái loại vị đạo đó, lúc cách nhiều năm, nghe thấy người khác hát thủ từ khúc, Lục Trăn tâm tình thực sự rất phức tạp.
Anh cho rằng, kiếp này, anh lại cũng không được nghe Daniel hát này thủ từ khúc .
Chính anh buông tha , nghe thủ từ khúc này.
Không ngờ, trời xanh chiếu cố anh như vậy, vậy mà lại cho anh cơ hội một lần, để anh có thể nghe thủ từ khúc này.
Lục Trăn cũng theo anh, nhẹ nhàng hát lên, bất đồng thanh âm đan vào cùng một chỗ, giai điệu là giống nhau.
Quá khứ tốt đẹp ở trước mặt bọn họ nhất nhất thoáng qua, như phóng hoài niệm điện ảnh.
Ngàn vạn lũ dưới ánh mặt trời, trúc mã hí thanh mai, hai nhỏ vô tư nghi.
“Tôi vẫn luôn nhớ thủ từ khúc này.” Lục Trăn nói, “Đây là tôi cùng anh liên hệ tối chặt chẽ, còn có anh tặng tôi mã tấu.”
Anh vẫn luôn đặt cất ở rương lý, thiếu niên lúc khắp nơi xóc nảy, quan trọng gì đó sẽ cất dấu ở nơi bí mật, sợ chính mình vứt bỏ.
“Sau này, cậu sẽ có càng nhiều.” Nolan nói.
Lục Trăn nghiêng đầu, giống như đang suy tư một vấn đề rất nghiêm túc, ngược lại cười hỏi Nolan, “Mặc dù hỏi như vậy rất đáng đánh đòn, nhưng tôi còn là muốn hỏi, tiểu mỹ nhân, anh có luyến đồng tính(ý nói thích trẻ con) sao?”
Nolan, “...”
Lục Trăn gãi gãi đầu, lại hỏi ra một phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213397/chuong-1456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.