Chương trước
Chương sau
Nolan hát lên, giai điệu rất quen thuộc, là từ khúc dành riêng bọn họ, ai cũng hát không ra cái loại vị đạo đó, lúc cách nhiều năm, nghe thấy người khác hát thủ từ khúc, Lục Trăn tâm tình thực sự rất phức tạp.

Anh cho rằng, kiếp này, anh lại cũng không được nghe Daniel hát này thủ từ khúc .

Chính anh buông tha , nghe thủ từ khúc này.

Không ngờ, trời xanh chiếu cố anh như vậy, vậy mà lại cho anh cơ hội một lần, để anh có thể nghe thủ từ khúc này.

Lục Trăn cũng theo anh, nhẹ nhàng hát lên, bất đồng thanh âm đan vào cùng một chỗ, giai điệu là giống nhau.

Quá khứ tốt đẹp ở trước mặt bọn họ nhất nhất thoáng qua, như phóng hoài niệm điện ảnh.

Ngàn vạn lũ dưới ánh mặt trời, trúc mã hí thanh mai, hai nhỏ vô tư nghi.

“Tôi vẫn luôn nhớ thủ từ khúc này.” Lục Trăn nói, “Đây là tôi cùng anh liên hệ tối chặt chẽ, còn có anh tặng tôi mã tấu.”

Anh vẫn luôn đặt cất ở rương lý, thiếu niên lúc khắp nơi xóc nảy, quan trọng gì đó sẽ cất dấu ở nơi bí mật, sợ chính mình vứt bỏ.

“Sau này, cậu sẽ có càng nhiều.” Nolan nói.

Lục Trăn nghiêng đầu, giống như đang suy tư một vấn đề rất nghiêm túc, ngược lại cười hỏi Nolan, “Mặc dù hỏi như vậy rất đáng đánh đòn, nhưng tôi còn là muốn hỏi, tiểu mỹ nhân, anh có luyến đồng tính(ý nói thích trẻ con) sao?”

Nolan, “...”

Lục Trăn gãi gãi đầu, lại hỏi ra một phi thường thâm ảo, “Anh cùng tôi làm thời gian, nghĩ đến tôi hồi bé bộ dáng phấn phấn nộn nộn, anh thế nào hạ tay đi?”

Nolan, “...”

Lục Trăn cười đến càng phát ra kiêu ngạo, “Tiểu mỹ nhân anh xác định không có luyến đồng tính đi?”

Nolan lặng yên đem đầu xoay đến bên cạnh đi, không để ý tới Lục Trăn động kinh, tình nhân quả nhiên là việt sủng, đối phương việt không tính toán.

“Nói thôi nói thôi, tôi bây giờ đối với quá khứ chúng ta tương đối hiếu kỳ, anh liền thỏa mãn lòng hiếu kỳ tôi đi.” Lục Trăn hỏi Nolan, “Anh rốt cuộc thích tôi lúc nào?”

“Cự tuyệt trả lời.” Nolan cuối cùng cũng phun ra một câu nói.

“Đừng a, tiểu mỹ nhân, tôi là thật không nghĩ tới anh đối với tôi có loại tâm tư này, lại vẫn nhớ nhiều năm như vậy.” Lục Trăn nghiêng đầu, nhớ tới bộ dáng quá khứ của mình cùng tác phong, “Tôi quá khứ hoàn toàn không phải phong cách anh thích.”

“Chẳng lẽ anh thích người yếu, đại nam tử chủ nghĩa phát tác?”

“Không phải!” Nolan nghe thấy thanh âm chính mình cắn răng.

Lục Trăn lại nghĩ nghĩ, “Vậy anh bắt đầu khi nào nhớ tôi ? Tôi cảm thấy tôi hồi bé không có gì hay a, cũng không phải người gặp người thích.”

“Cảm ơn, cậu cuối cùng cũng có tự mình hiểu lấy .” Nolan tức giận nói.

“Không khách khí.” Lục Trăn cười, ở trên mặt anh trọng trọng hôn một cái, “Ca ca bây giờ là người gặp người thích, tiểu mỹ nhân, anh có rất nhiều tình địch.”

Nolan, “...”

Hai người nói một đêm mê sảng, dựa vào quá khứ, trời tờ mờ sáng Nolan liền tỉnh, Lục Trăn cũng tỉnh, anh giúp Lục Trăn thay đổi dược, hai người đem quần áo mặc vào, Lục Trăn cảm khái một tiếng, “Không mặc quần áo chính là động vật, làm người cảm giác thật tốt.”

“Cậu cũng là động vật.” Nolan nói.

Lục Trăn nói, “Anh có thể không cần lên tiếng, cười một cái là được, cảm ơn.”

Nolan than buông tay, hai người ăn thịt khô, phải lập tức rời nhà gỗ, chỉ là, rừng rậm sợ rằng rất khó đi, hôm qua vừa mới mưa quá to, Nolan nhìn nhìn vết thương Lục Trăn, anh là khẳng định không thể đi xa .

Chỉ là, ở tại chỗ này quá nguy hiểm.

Trong thời gian Nolan ra đi tìm thảo dược, ở cách bọn họ bốn km phát hiện một vỏ đạn, anh càng xác định, nhà gỗ là khẳng định không thể lưu lại .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.