Hai má có chút sưng đỏ, bàn tay Nolan này thật là, đặc biệt nặng, Nolan nhìn mặt Lục Trăn sưng thành nửa đầu heo, tức giận đi tủ lạnh nhìn nhìn có khối băng (đá) hay không, đáng tiếc, phòng này bao nhiêu năm không người ở, cái gì cũng không có.
Đêm khuya người tĩnh, cũng không có thể mua được khối băng, Nolan lấy một cốc nước đặt ở trong tủ lạnh, đem nhiệt độ tủ lạnh điều chỉnh đến thấp nhất.
Lục Trăn bưng nửa bên mặt, càng lúc càng hồng, càng lúc càng sưng, Lục ca ca trong lúc vô ý soi gương, nhìn thấy bộ dáng chính mình bán đầu heo, nắm lên một cái chén đập hướng Nolan, “Lần sau dám đánh mặt của tôi, tôi đem cậu cắt làm đôi.”
Hủy dung gì gì đó, thực sự quá đau khổ.
Quá không thể tiếp thu.
Nolan yên lặng nhận cái chén, phóng tới bên cạnh, phun ra hai chữ, “Đáng đời!”
Lục Trăn vô cùng phiền muộn, một bên lại vô sỉ hài lòng.
Nolan đem đồ của bọn họ mang lên tầng, chờ khi Nolan trở lại, thấy ánh mắt Lục Trăn như có điều suy nghĩ, tâm Nolan động “Làm sao vậy?”
“Cậu đối với nơi này rất quen a.” Lục Trăn thờ ơ nói, trang viên này cơ cấu kỳ thực thật phức tạp, đây là lầu chính, hai tầng cao, những địa phương khác tất cả đều là một tầng lầu, xanh hóa rất lớn.
Phòng bếp trong lầu chính cũng không phải là mở cửa, Lục Trăn chú ý khi tới đây là đóng cửa, nhìn bên ngoài cảm giác như một phòng ngủ, Nolan đứng dậy nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213286/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.