Nolan giận không kìm được, Lục Trăn chính là loại bộ dáng thờ ơ này, mới để cho mình lo lắng thế này, nếu là độc trí mạng? Lục Trăn tiêm 1 mũi đi xuống, chẳng phải là muốn mạng của anh ta sao, Lục Trăn tại sao có thể nói nhẹ nhàng như thế.
Giống như là sợ Nolan sẽ sinh khí, Lục Trăn thờ ơ cảm khái, “Ai, tôi cho rằng hai huynh đệ Israel này đều là kẻ ngu ngốc, không ngờ cũng sẽ giở thủ đoạn giương đông kích tây, mượn đao giết người một chiêu này, ca ca đích xác đại ý.”
“Lục Trăn!” Nolan rống to hơn.
Lục Trăn cười đến híp cả hai mắt, “Tiểu mỹ nhân, cậu sinh khí như thế, là muốn đem hàng xóm đánh thức hết phải không?”
“Anh không sợ hai ống thuốc kia là thuốc độc, muốn mạng của anh sao?” Nolan tức giận.
Lục Trăn nhàn nhạt cười nói, “Tôi còn thà rằng đó là thuốc độc, Nolan, cậu có biết vì sao tôi không quan tâm như thế, tôi không cần biết cái gì liền tiêm vào không?”
Nolan nhíu mày, Lục Trăn nói, “Trong quá trình huấn luyện tôi đã thử qua mấy trăm loại độc cùng hơn một trăm loại chất có hại, những đồ chơi này với tôi cũng không hiệu quả, cậu xem, chất có hại mạnh như vậy, mặc dù có một chút phản ứng không tốt. Thế nhưng, thân thể của tôi vẫn phân bố huyết thanh như cũ, pha lõang chất có hại, đi qua nước tiểu, mồ hôi bài ra bên ngoài cơ thể, với tôi mà nói, mấy thứ này cũng không phải là trí mạng, cho nên, người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213285/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.