"Có một số điều, có một số việc, chỉ là cậu không ngờ tới, chứ không có làm không được." Lục Trăn cười nói. "Chúng tôi bắt những người này, tự có dụng ý, có thể phải mất rất nhiều công phu."
"Đương nhiên, nếu như mỹ nhân thiếu tá đừng chú ý nhiều như vậy, quan hệ của chúng ta có thể hòa hoãn hơn rất nhiều."
Nolan lạnh lùng cười, "Tôi căn bản không tin tưởng lời của anh được."
"Thời đại này cũng có người không muốn nghe lời nói thật."
Nolan thiếu tá yên lặng không nói gì.
Hai người dùng cơm, quả thực có thể nói ăn uống no đủ, tâm tình Lục Trăn cũng trở nên vô cùng tốt, anh ăn bốn miếng bò bít tết, Nolan thiếu tá tổng cộng làm 6 miếng bò bít tết, anh ta ăn hai phần ba.
Nolan nghĩ thầm, đây là khẳng định tài nấu nướng của anh ta sao?
Lục Trăn uống một ngụm rượu, kỳ thực, anh không thích ăn bò bít tết, loại thịt cả miếng to như vậy làm người ta cảm thấy vô cùng ngấy, nhưng tay nghề của thiếu tá vô cùng tốt.
Một điểm trọng yếu nhất là anh đang đói bụng.
Bọn họ là kiểu người ưa vận động, không chịu nổi đói, một khi bị đói, liền có thể ăn bất cứ gì, ăn cũng rất nhiều. Lục Trăn nghĩ mình nên khắc chế, cũng nghĩ không ăn được hai cân thịt.
"Lục Trăn, nể việc tôi nấu nướng cho anh ăn một bữa ngon như vậy, anh có thể đáp ứng đề nghị này của tôi không? Nói cho tôi biết chúng tôi nên làm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213205/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.