Chương trước
Chương sau
Thống hận chính mình, vì sao lại xoay người, không để ý Lục Trăn, vì sao lại không nghe anh ta nói một lời, vì sao khi Lục Trăn nói về nhà, trước tiên dẫn anh ta về nhà, Nolan thật không biết, một lần xoay người kia, cùng tính mạng của Lục Trăn đều biến mất.

Nếu là biết, có chết Nolan cũng sẽ không xoay người đi.

Nolan trở lên điên cuồng, trái tim của anh ta rối loạn như bị nhốt trong thành phố này.

Những năm gần đây, không có biện pháp để thoát ra.

Thế giới của Nolan, không có Lục Trăn, từ đó cũng bắt đầu rối loạn.

Nolan nhớ tới vô số lần, nếu là một lần kia, anh không có chỉ trích Lục Trăn, anh có thể ngoan hạ tâm địa, không đếm xỉa đến sống chết của một đứa nhỏ, anh có thể kiềm chế tính tình của mình, ôm lấy Lục Trăn, rời khỏi ngõ nhỏ.

Có phải hay không, vận mệnh của anh và Lục Trăn từ đó sẽ khác.

Lục Trăn sẽ theo Nolan, cùng nhau trở về nước Mỹ, Lục Trăn sẽ sống ở bên cạnh anh, bọn họ sẽ cùng nhau đọc sách, bọn họ cùng nhau tiến bộ quốc phòng, bọn họ sẽ yêu nhau, bọn họ ở gần nhau, nhất sinh nhất thế.

Nolan một lần sai sót, tất cả hạnh phúc của anh ta, đều lỡ mất dịp tốt.

Cái kia luôn luôn lợi dụng chính mình hỗn đản, tiểu hỗn đản, Nolan biết đến, Nolan biết Lục Trăn chỉ là lợi dụng chính mình, tìm kiếm bảo hộ.

Lục Trăn là lạnh lùng sắc bén, cũng với đứa nhỏ có thủ đoạn độc ác, từ nhỏ đã như vậy.

Hạ bảo bối lại ở trước mặt Nolan, luôn luôn vô tội, yếu đuối, Nolan biết, đứa bé kia thông minh chỉ chọn lựa cái gì tốt nhất với bé, nhưng Nolan không tin, trong thời gian ở chung kia, bảo bối thực sự một chút cũng không quan tâm sao.

Tiểu phiến tử kia, vậy mà chờ mình năm phút đồng hồ bình tĩnh cũng không chờ, cứ rời đi như vậy.

Nolan đang suy nghĩ, liệu có phải Lục Trăn đã sớm muốn đi hay không, chỉ là tìm một cái cớ.

Bây giờ, tiểu hỗn đản này lại đứng ở trước mặt anh, dùng ánh mắt trong suốt vô tội của bé nhìn anh, anh(Nolan) xác định không mang theo ca ca về nhà sao?

Nolan nhắm mắt lại, đem tất cả thống khổ đều dồn đến đáy lòng.

Lục Trăn, nếu lần này anh lại đến trêu chọc tôi, tôi tuyệt không cho phép, anh buông tay tôi ra.

Bằng không, chẳng sợ cắt ngang chân của anh, tôi cũng phải đem anh giữ ở bên người.

Nolan trở lại trong phòng, Lục Trăn đang ngồi ăn đùi dê, một bên online khoe khoang mùi vị đùi dê cùng An Tiêu Dao, tươi cười xán lạn, An Tiêu Dao nói, "Cậu thế nào cứ hưởng thụ Nolan thiếu tá... Yêu mến như vậy?"

Nolan yêu Lục Trăn, anh ta đương nhiên biết hưởng thụ, hẳn là tự nhiên.

Nhưng Nolan yêu mến, An Tiêu Dao nghĩ thầm, Long Tứ có thể bình an trở về, người bình thường đã không thể hiểu được, kỳ thực, Lục Trăn sống sót trở về, còn có đôi chút thần kỳ.

Lục Trăn nói, "Lão tử đưa mạng đến trên tay của anh ta, anh ta cũng không hạ thủ, tôi còn có cái gì đáng sợ."

An Tiêu Dao tỉnh ngộ, đúng vậy, không thể xuống tay với Lục Trăn, vĩnh viễn cũng sẽ không xuống tay với anh a.

"Được, thiếu tá mỹ nhân đang đứng ở phía sau anh, tạm biệt, anh hãy hưởng thụ đại tiệc." An Tiêu Dao lại căn dặn một câu, "Sớm trở về, miễn cho tôi phải đi nhặt xác của anh, Ba Duy Liệt hạ lệnh truy sát, đặc công toàn thành, thấy anh liền giết."

"Oa, trận thế thật lớn a..." Trong giọng nói của Lục Trăn không nghe ra một điểm sợ hãi, không chút hoang mang tắt máy vi tính, thiếu tá Nolan hỏa lại nổi lên, đối với tính mạng của mình, Lục Trăn luôn luôn thờ ơ như thế.

Nolan không thể nhịn được nữa, cầm lấy lon bia, trực tiếp uống hết.

"Trưa mai, anh cùng tôi cùng nhau trở lại." Thiếu tá Nolan nói.

Lục Trăn kiêu ngạo, "Tiểu sinh không đi căn cứ lục quân tại Mỹ quốc a."

"Chúng ta không đi căn cứ, tôi đưa anh trở về New York trước."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.