Đường Bạch Dạ nói, "Theo anh nghĩ, gần đây gió yên sóng lặng, nếu không phải là hướng đảo hải tặc đi, nói không chừng ở đây truy bắt hải tặc, hai năm qua hải tặc hung hăng ngang ngược, chính phủ đã sớm nên xuất binh tiêu diệt."
"Bất quá theo lý thuyết, hải tặc trên vùng biển Ca-ri-bê cùng Thái Bình Dương hung hăng ngang ngược hơn ở biển Aegean này. Có lẽ ở đây là máy bay đi ngang qua. Nói chung, chuyện này không liên quan tới chúng ta. Cho dù có quân sự hoạt động cũng không liên quan tới chuyện của chúng ta."
Đường Bạch Dạ cũng không quan tâm, mặc dù anh cũng sẽ hiếu kỳ tại sao bọn họ xuất động một đoàn người rốt cuộc muốn làm gì.
"Đây là phản ứng bản năng của em, nếu như là tám năm trước, một mình em ở một đảo nhỏ, đột nhiên có hai hắc ưng của quân đội Mỹ bay trên đỉnh đầu, em sẽ sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu, nhất định sẽ tra rõ bọn họ thuộc về đội ngũ nào, ra nhiệm vụ gì."
"Thậm chí nhà của bọn họ ở đâu cũng tra rõ."
Đường Bạch Dạ dựng thẳng ngón cái lên, lại cười nói, "Thần Hi, em bây giờ là vợ của anh, không cần thần hồn nát thần tính, chuyện của bọn họ nhất định không liên quan tới em."
Hạ Thần Hi làm sao không biết, tất nhiên không liên quan chuyện của nàng, nhưng đều là thói quen, trong khoảng thời gian ngắn rất khó thay đổi, không phải dễ dàng nói thay đổi liền thay đổi...
"Nhưng mà anh cũng thật tò mò bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213115/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.