Editor: Hạ Trần
Tiêu Tề không nói chuyện, chỉ kêu Hạ Thần Hi ăn vài thứ, ăn bữa sáng xong, Hạ Thần Hi ra, dọc theo ốc đảo tản bộ, Tiêu Tề cùng ở sau lưng cô, đây là hình ảnh bọn họ ở chung trong quá khứ, Tiêu Tề luôn thích theo cô như vậy.
Sau khi Hạ Thần Hi có ý thức được mạng anh ta không còn bao lâu, trong lòng đang suy nghĩ, Tiêu Tề có phải luyến tiếc cô hay không.
Cho nên, mới có thể theo sát cô như vậy, đi chỗ nào cũng theo, hận không thể liếc mắt nhìn nhiều hơn, hận không thể nói với cô một câu nói nhiều hơn, cũng là không tiếc nuối, có phải hay không?
Hạ Thần Hi dừng bước, xoay người, Tiêu Tề không ngờ cô sẽ dừng lại, kinh ngạc nhìn cô, Hạ Thần Hi nói, "Tiêu Tề, tôi hỏi anh, anh có phải sinh bệnh hay không?"
Tiêu Tề lắc đầu, "Không có, thân thể anh rất tốt, chỉ là gần đây có chút không thoải mái."
"Chỗ nào không thoải mái?" Hạ Thần Hi cố tìm tòi.
Tiêu Tề nói, "Trước đây anh và em đi làm nhiệm vụ, bị thương mấy lần, giờ bị di chứng, hằng năm hai tháng này, sẽ hơi có cảm giác buồn bực khó chịu, thỉnh thoảng cũng sẽ phát sốt. Qua mấy tháng này sẽ không có vấn đề, thân thể anh xưa nay rất tốt."
Hạ Thần Hi không biết có nên tin Tiêu Tề không, nói bị thương, Tiêu Tề bị thương, nào có nhiều hơn cô, cô toàn thân đều là đau nhức, cũng không thấy có cái di chứng gì, Tiêu Tề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212889/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.