Editor: Kina.
Lục Trăn cùng Hạ bảo bối bừng tỉnh mọi chuyện, đã hiểu ý Đường Bạch Dạ.
Sau khi Hạ Thần Hi mất tích, Đường Bạch Dạ vẫn đang tìm tin tức bọn họ, xuyên qua các loại con đường hỏi thăm Tiêu Tề, hỏi thăm căn cứ Tiêu Tề ở Columbia, mỗi một căn cứ đều tìm qua.
Cũng không tìm được Tiêu Tề.
Một việc này, lãng phí mất mấy ngày.
Bọn họ một lòng một dạ tìm Tiêu Tề, lại đã quên một việc, nếu muốn tìm một người, họ đã có ý định trốn, dù nghĩ biện pháp đi tìm, cũng chẳng ích gì, biện pháp tốt nhất chính là buộc họ chủ động ra.
Hạ bảo bối con ngươi xẹt qua một tia sáng, "Chỉ cần Phương Đông chịu phối hợp, tất cả đều tốt."
Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, khí phách bức người, "Nếu anh ta không phối hợp, cha liền làm thật, cha cũng không tin, cha không thể bức ép Tiêu Tề ra mặt."
....
Sa mạc vực sâu, hoang tàn vắng vẻ.
Hạ Thần Hi cuộc sống rất quy luật, ngủ sớm dậy sớm, mỗi ngày ở ốc đảo đi một vòng, cô thử qua rất nhiều biện pháp thoát đi, cuối cùng trải qua một loạt tưởng tượng, cô quyết định buông tha, không hề kiên trì chạy trốn.
Chạy trốn với cô mà nói, như một giấc mộng.
Không như theo Tiêu Tề, còn có thể có ngày yên ổn.
Tiêu Tề người này cũng rất kỳ quái, cũng không có làm chuyện gì khác với cô, coi cô thành tình nhân, thật sủng, thật yêu, lại không cần cô hồi báo, chẳng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212861/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.