Editor: duong lieu
Hạ Thần Hi cảm động không ngớt, kia một lần ở Paris sân bay nhìn thấy bọn họ, bọn họ cha con chính là muốn đi Marseille đi, ngày đó, cô vừa lúc rời đi, cùng bọn họ gặp thoáng qua, không ngờ, Đường Bạch Dạ lại tìm về nhẫn.
Đền bù tiếc nuối của cô.
"Em đã cho nhẫn bị mất, vẫn luôn không dám nói với anh, em cũng muốn, nhẫn mất thì mất, chúng ta cũng không sao, lại tiêu tan chuyện đã qua là được, nhưng nhìn thấy nhẫn, em còn là muốn nói, Đường Bạch Dạ, anh thực sự là quá thần kỳ."
Thực sự, quá thần kỳ.
Vậy mà có thể làm được chuyện bất khả tư nghị như thế.
Tình yêu có đôi khi có thể sử dụng thần kỳ để hình dung, Hạ Thần Hi bây giờ liền cảm thấy giữa bọn họ rất thần kỳ, rất thần kỳ.
Đường Bạch Dạ cầm tay cô, đặt ở bên môi hôn, vô cùng cảm ơn, anh muốn cảm tạ Hạ Thần Hi rộng rãi cùng khoan dung, dễ dàng như thế liền tha thứ anh, nếu không phải Thần Hi như vậy khoan dung, anh nghĩ lại một lần nữa đạt được yêu của cô, vô cùng gian nan.
Tiêu Tề chính là một ví dụ sống sờ sờ, trước đây Thần Hi cũng rất yêu Tiêu Tề, kết quả, nhưng không cách nào tha thứ, xa chạy cao bay, ngoan hạ tâm đến, lại vô lui tới, anh từng rất sợ hãi, anh ở trong sinh mệnh Thần Hi, biến thành Tiêu Tề thứ hai.
May mắn, Thần Hi cho anh cơ hội.
Anh so với Tiêu Tề, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212822/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.