Editor: duong lieu
"Mất đi cô ấy, anh sẽ chán chường một khoảng thời gian, anh sẽ thương tâm, sẽ khổ sở, nhưng anh rất nhanh sẽ tỉnh lại, nếu là mất đi em, anh thực sự không dám tưởng tượng, anh sẽ biến thành bộ dáng gì nữa."
"Anh tình nguyện chết ở trên tay em, anh cũng không muốn mất đi em."
...
Loại này mất đi, cùng cái loại đó mất đi, ý nghĩa là không đồng dạng như vậy.
Hạ Thần Hi rất cảm động, không ngờ Đường Bạch Dạ sẽ nói ra như thế một phen nói đến, xúc động linh hồn của cô, làm cho cô có một loại cảm giác muốn rơi lệ, Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ, anh bảo em làm sao mới tốt?
Càng lúc càng mê túc hãm sâu, nên làm cái gì bây giờ?
Cô rất sợ hãi, như vậy yêu sâu đậm một người, loại này cảm giác bị người tả hữu, rất khó chịu, rõ ràng nam nhân này cũng yêu cô, cô cũng có được anh, cô chính là không yên lòng, như vậy tự ngược, không biết là vì sao.
Không ai có thể nói cho anh biết, vì sao lại như vậy, như vậy cố chấp một người.
Chính mình hỉ nộ ai lạc, toàn là vì cô.
"Anh bây giờ, còn yêu cô ấy sao?" Hạ Thần Hi nhẹ giọng hỏi.
Bất luận cái gì một danh nữ hài tử, gặp phải chân ái, cũng sẽ không quá rộng rãi, trừ phi cô không đủ yêu thương sâu sắc, bằng không, há có thể dung được hạt cát.
"Từ thủy tới chung, người anh yêu, chỉ có em." Đường Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212821/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.