“Thần Hi...” Đường Bạch Dạ giọng nói mang theo một tia khẩn cầu, Hạ Thần Hi quay đầu ngắm phong cảnh, lại bị anh hôn. Một tay ngang hông cô nhéo, làm cho cô phối hợp.
“Anh thực sự là hỗn đản, Anh không thể chờ về đến nhà sao?” Đường cũng không xa, cũng nhịn không được sao?
“Không thể!” Đường Bạch Dạ giọng nói cực kỳ khàn khàn, mang theo vài phần bức người. Vén váy dài Hạ Thần Hi, ngón tay rất tà ác hướng chân giữa cô.
Sắc mặt Hạ Thần Hi ửng hồng, tay đẩy Đường Bạch Dạ ra, Đường Bạch Dạ nghiêng người, hôn môi cô, khiến cho cô mơ mơ màng màng, thần trí không rõ. Ngón tay của anh trượt tiến vào trong hoa kính. Hạ Thần Hi hoảng sợ, cuống quít nắm cổ tay anh.
“Đường Bạch Dạ! ! !”
Cái người hỗn đản này tinh trùng xông não. Đây là trên xe, trên xe a a a...
Đường Bạch Dạ hôn nhẹ môi cô, giật giật tay, tay chuyển động trên thân thể cô, Hạ Thần Hi khó chịu nhíu mày, cầm chặt cổ tay anh.
“Thần Hi... Lão bà...” Đường tổng giọng nói bất mãn, như thú cưng muốn ăn thịt.
Mắt chớp chớp, muốn lập tức nhào tới Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi được yêu thích sắc toàn hồng.
“Về nhà lại nói...”
“Tiểu đệ đệ nhà anh hiện tại đã nghĩ thân em..”
Hạ Thần Hi, “...”
Đường Bạch Dạ ôm cô hồ nháo, Hạ Thần Hi chỉ chịu anh thân mật, khác Hạ Thần Hi chết sống không nghe theo anh, chỉ cầu tài xế lái xe nhanh một chút, Đường Bạch Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212480/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.