Beta: thanh huyền
Không kể đến việc chất vấn tình huống này, bất kể là ai, người khôn giữ mình giữ im lặng, không nói là tốt nhấtai nghĩ đến Lâm Lâmlại có thể nhắc đến.
Hạ Thần Hi cảm giác có rất nhiều người là người hai mặt.
"Ánh mắt của cô nói như vậy." Lâm Lâm nhất quyết không tha, trong nháy mắt con ngươi đỏ lên lại có vài kỹ sư có quan hệ tốt với cô ta vội vàng an ủi, nói giúp cô ta.
Một người nói, "Thần Hi, là do cô không đúng, Lâm Lâm có tiền muốnvòng tay cũng có thể mua, làm sao có thể lấy trộm của cô ?"
Một người khác nói, "Nói thật ra , Đường tổng thương yêu Lâm Lâm như vậy , cô ấy muốn cái gì chẳng được, tội gì phải đi ăn trộm vòng tay của cô."
Có nữa một người nói, "Thần Hi, cô nói xin lỗiLâm Lâmđi, cô làm như vậy cô ấy sau này làm thế nào sống trong phòng này được đây?"
Thái Gia chợt giận dữ, "Tất cả im miệng cho tôi, Thần Hi không hề nói Lâm Lâm trộm vòng tay của cô ấy ? Tôi nhìn ai một cái người đó chính là trộm đồ của người khác hay sao? Lâm Lâm, cô cũng quá nhạy cảm Thần Hi cũng không nói cô trộm đồ."
Lâm Lâm kích động đến trước mặtThần Hi, Hạ Thần Hi vô ý thức lui người liền tránh được cô ta.
Cô ta đứng trước bàn làm việc của Hạ Thần Hi, ủy khuất nhìn cô, "Trong lòng cô nhất định đang suy nghĩ là tôi trộm có phải không?"
Hạ Thần Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212370/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.