Editor: boconganh1503
Phục vụ dẫn hai người đến trước cái bàn dài.
Mỗi người ngồi một bên.
Cách xa tương đối.
Ở giữa có một cái đèn đồng, làm nổi bật những cây nến hình hoa sen.
Trên bàn có hoa tươi, cũng không ngăn trở hai tầm mắt của hai người.
Phòng ăn sang trong, bộ đồ ăn xa hoa, tác phong như vậy, Hạ Thần Hi có chút không quen.
"Anh đặt bao hết sao ?"
Tiêu Tề gật gật đầu, "Anh không muốn người khác quấy rầy."
Hạ Thần Hi nhìn hoàn cảnh chung quanh, xác thực rất tuyệt, xanh vàng rực rỡ.
Hai người, khoảng cách xa khoảng ba mét ngồi ăn cơm, cảm giác này, có chút nói không rõ.
Cho nên nói, cô rất ghét lễ nghĩa phương tây, cái gì tôn quý, cái gì lễ nghi, rất cứng nhắc.
Hai người ăn cơm cách xa như vậy, cái gì cũng đều không có cảm giác.
Bọn họ không cảm thấy không có ý nghĩa sao?
Cô thà rằng cùng Hạ bảo bối ăn ở trên sô pha, hoặc là ngồi trên thảm, một bên uống bia, vừa ăn cổ vịt, một bên vừa xem tiết mục nghệ thuật.
Đây mới là cuộc sống a.
Hạ Thần Hi cười nhạt, đột nhiên di động báo có tin nhắn, cô vừa nhìn, là Đường Bạch Dạ gởi tin nhắn đến.
Đường Bạch Dạ: Em đang ở đâu?
Hạ Thần Hi: Ăn cơm.
Đường Bạch Dạ: Ăn cơm ở đâu, anh muồn đến đó.
Hạ Thần Hi tắt điện thoại di động.
Tức chết anh.
Cô cất điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212289/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.