Editor: boconganh1503
"Vì sao không được?" Đường Bạch Dạ nói, "Chúng ta đâu đó hấp dẫn."
"Vậy cũng không đại biểu có thể thượng —— sàng."
"Cô thực sự là..."
"Anh muốn tôi cam tâm tình nguyện, anh phải có bản lĩnh." Hạ Thần Hi nói tiếp.
Đường Bạch Dạ tự tiếu phi tiếu, "Tin tôi, tới đây, tôi còn nhiều biện pháp để cô cam tâm tình nguyện."
"Anh..." Hạ Thần Hi vừa tức vừa giận, không biết nên nói cái gì nói, cuối cùng vẫn muốn thoát ra cái ôm ấp của anh, "Đường tổng, anh thỉnh thoảng cũng nên biết khắc chế một chút."
"..."
"Ai mượn cô đến trêu chọc tôi?"
"Anh thực sự là vừa ăn cướp vừa la làng a, tiểu đệ của anh thật không có tự chủ, một nụ hôn cũng có thể kính chào theo nghi thức quân đội, không có tiền đồ." Hạ Thần Hi hừ nói.
"Hạ Thần Hi!" Đường tổng cầm lên báo cáo muốn ném cô, Hạ Thần Hi nhân cơ hội chạy đi .
...
Hạ Thần Hi ra khỏi phòng làm việc tổng giám đốc, thở phào nhẹ nhõm.
Đường Bạch Dạ kỹ thuật ve vãn quá cao siêu.
Cô thiếu chút nữa liền gật đầu, súng đạn đều đã lên dây.
Mất mặt a.
Mắc cỡ chết người.
Cô vậy mà...
Háo sắc như vậy.
Mấy vị thư ký tiểu thư thấy cô đi ra, ánh mắt sáng ngời, đều xông tới, Trương tiểu thư hỏi, "Thần Hi muội muội, tổng giám đốc lại uống cà phê sao?"
Hạ Thần Hi gật gật đầu.
Trương tiểu thư nghiêm túc tự hỏi, "Một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212264/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.