Editor: boconganh1503
Hạ Thần Hi, "..."
Cô giãy giụa muốn thoát khỏi, Đường Bạch Dạ ôm càng chặt hơn.
Hạ Thần Hi thầm mắng mình ngu xuẩn a, đưa tới miệng Đường Bạch Dạ, "Đường tổng, tôi muốn đi về làm việc."
"Cô vẫn chưa trả lời tôi."
"Không thể." Hạ Thần Hi trừng liếc mắt anh một cái.
Đường Bạch Dạ nói, "Cho tôi hôn một cái, tôi sẽ để cô đi."
"Đường Bạch Dạ, anh càng lúc càng lưu manh ."
"Người đàn ông đối với phụ nữ của mình mà không lưu manh, thì lúc nào mới lưu manh?" Đường Bạch Dạ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, rất tự tin.
"Anh lúc nào cũng lưu manh."
"Cô đối với tôi hiểu lầm quá sâu, tôi chỉ lưu manh với một mình cô."
...
Những người phụ nữ khác, tôi không quan tâm sự sống chết của họ.
Hạ Thần Hi, "..."
"Buông tay ra."
"Một nụ hôn." Đường Bạch Dạ kiên trì, Hạ Thần Hi giãy giụa không được, giận, Đường Bạch Dạ nói, "Nếu cô lại giãy giựa nữa, tôi không đảm bảo tiểu đệ đệ vừa mới hạ hỏa lại chào theo nghi thức quân đội."
Kính chào theo nghi thức quân đội?
Đường Bạch Dạ da mặt anh tại sao lại dày đao không xuyên qua được a.
"Anh nói, một nụ hôn."
"Đương nhiên, tôi luôn luôn nói giữ lời." Đường Bạch Dạ cười đến rất chính nhân quân tử.
"Anh nói mà giữ lời, heo mẹ cũng có thể lên cây ."
Đường Bạch Dạ cũng không giận, tranh thủ đợi phúc lợi, tâm tình rất khoan khoái, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212263/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.