Không ngờ ở câu lạc bộ lại đụng trúng Tiêu Tề, xem ra, Tiêu Tề cũng không biết bé là Hạ Thiên, cũng không biết Hạ Thiên chỉ là một đứa nhỏ, bé tạm thời là an toàn .
Nhưng mà, kia ảnh chụp...
Vậy mà cùng mẹ bé bảy tám năm trước có phần giống nhau, phóng phật tuổi nhỏ lúc nàng.
Trong hình một cô gái mặt trang phục quân đội, tóc bó , cầm trong tay một khẩu súng Browning, nụ cười tỏa sáng, khí thế bức người, nhìn ra được tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, hăng hái khí tức đập vào mặt.
So với Hạ Thần Hi bây giờ, quyết đoán hơn, hờ hững hơn.
Đối Hạ Thiên mà nói, đó là xa lạ .
Mặt thì quen thuộc, người thì xa lạ.
Kia là mẹ bé sao?
Có lẽ bé đa tâm, chỉ là một phụ nữ có tướng mạo giống nhau, nhất định không phải mẹ của bé.
"Bảo bối, sao con lại ở ngoài này?" Đường Bạch Dạ đi ra, vỗ vào đầu của bé, Hạ bảo bối đang trầm tư cũng phục hồi tinh thần lại, thầm nghĩ, nếu như bé hỏi Đường Bạch Dạ về Tiêu Tề.
Cha bé có thể hay không cằm đều rớt.
Dù sao bé cũng chỉ là một phấn nộn đứa nhỏ, hỏi về Tiêu Tề, thật sự là quá kinh sợ.
"Không có việc gì, con nghĩ rằng thấy người quen, không ngờ nhận lầm người." Hạ bảo bối nói qua loa, Đường Bạch Dạ dắt lấy tay bé, "Đi thôi, tiếp tục chơi."
Cha con hai người tiếp tục chơi bowling, Hạ bảo bối có chút không yên lòng.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212086/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.