Biết được Hạ Thần Hi là một kỹ sư nổi tiếng, Tần tiểu thư rất ngạc nhiên, cũng rất sùng bái, mấy người đối Hạ Thần Hi cũng đầy ngưỡng mộ, nói chuyện cũng rất thỏa mái.
Đường Bạch Dạ theo dạy Hạ bảo bối chơi bowling, một bên chú ý động tĩnh của Hạ Thần Hi, thấy cô có thể hòa nhập với mọi người, cũng liền yên lòng, "Mẹ con thực sự là một đóa hoa trên bàn mạt chược."
"Có ý gì?" Hạ bảo bối đối với mạt chược không hiểu biết rõ.
Đường Bạch Dạ nói, " Mạt chược ở Thành phố S, có nhiều hoa dại , và ai cũng có thể đến đây."
Ngụ ý, Hạ bảo bối con có thể đặt chân đến đây, cùng ai cũng có thể trò chuyện.
Hạ bảo bối nhìn về phía khu nhà nghĩ, mỉm cười nói, "Dù cho phụ nữ trên đời này đều là đóa hoa trên bàn mạt chược, nhưng con thà rằng nói mẹ con là người yêu, cũng sẽ không cho mẹ làm một bông hoa hoang dã đó."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, pha chút ý tứ nhíu mày.
Hạ bảo bối cười híp mắt nói, "Đường tiên sinh, xem ra muốn đuổi theo mẹ, chú phải tiêu tốn một ít sức lực a."
"Chú chờ mẹ con theo đuổi chú." Đường Bạch Dạ một tay cầm gậy, đánh ra một quả cầu đẹp.
Hạ bảo bối vỗ tay, cũng theo phía sau Đường Bạch Dạ, đánh ra một quả cầu đẹp.
"Sớm một chút về nhà, tắm rửa ngủ đi, Đường tiên sinh."
Ngủ sớm sớm nằm mơ.
Hạ bảo bối đêm nay uống nước trái cây hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212085/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.