Editor: thanh huyền
"Đúng vậy, nếu không tại sao có thể khiến Chồn Đen động tâm."
Thư phòng truyền đến tiếng đập cửa, Hạ Thiên đóng ngữ âm, Hạ Thần Hi đẩy cửa tiến vào.
"Bảo bối, nên..."
Đột nhiên, tiếng Hạ Thần Hi ngạc nhiên mà chỉ.
Trên màn hình lướn trong thư phòng, tràn ngập ảnh chụp Tiêu Tề, cát vàng làm bối cảnh, mặc trang phục lục quân chiếu vào đáy mắt cô, như một cái gai hung hăng đâm vào óc cô.
Hạ Thần Hi nắm chặt nắm tay.
"Mẹ, con muốn ngủ." Hạ bảo bối cười híp mắt nói.
Hạ Thần Hi ngơ ngẩn nhìn người đàn ông trong hình, "Anh ta là ai?"
"A, anh ta gọi Tiêu Tề, không có gì quan trọng.” Hạ bảo bối đóng màn hình lớn, ảnh chụp Tiêu Tề cũng biến mất.
"Tiêu Tề..." Hô hấp Hạ Thần Hi có chút gấp, đau đầu như muốn nứt ra.
"Mẹ, mẹ làm sao vậy?"
"Không có việc gì, có chút đau đầu." Hạ Thần Hi nói, vỗ vỗ Hạ bảo bối, "Sớm một chút nghỉ ngơi, không muốn quá muộn, mẹ đi ngủ ."
"Mẹ chúc ngủ ngon."
"Chúc ngủ ngon!"
Hạ Thần Hi lật qua lật lại không có cách nào ngủ, không hiểu khẩn trương, mồ hôi trộm.
Trong đêm đen, phàm là có một chút tiếng vang, cô cũng cảm thấy không thoải mái, như kim đâm trong lòng.
Cô quên không được, chuyện vừa rồi.
Tiêu Tề.
Người đàn ông khí phách, cảm giác quen thuộc.
Một thân quần áo lục quân, giống như đã thấy qua ở đâu, nhìn rất quen.
Nửa đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3212031/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.