Nắng xuyên qua tán lá, hạ cánh lên cái bụng tròn vo của con mèo mướp, gió trưa khẽ qua mang theo làn gió nóng. Lâm Vũ mơ màng cự quậy người, bài tay mở ra nắm lại bất an.
Cậu mơ thấy một giấc mơ kì lạ. Trong giấc mơ cũng có nắng gió oi bức, có tiếng ve kêu râm ran bên tai, những căn nhà, giãy phố, hàng cây xung quanh như bức tranh bị nhòe mực, mờ mờ ảo ảo không thấy rõ.
Lâm Vũ trong mơ quay đầu nhìn quanh như tìm gì đó, rồi cậu thấy mình chạy về phía trước, chạy về một bóng hình nhỏ bé phía xa, ôm chầm lấy, rúc đầu vào tấm lưng to hơn mình một vòng, tiếng cười cùng tiếng nói non nớt hòa với nhau trong tiếng gọi " anh ơi".
Lâm Vũ sực tỉnh từ giấc mơ, nghe bên tai còn văng vẳng tiếng ve kêu rộn rã, nghe thấy cả tiếng gọi " anh ơi" non nớt kia nữa.
Cậu nằm đừ người ra, tay chân dang rộng trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà màu be.
Bóng lưng của cậu bé trong mơ cậu ôm lấy cứ mờ dần rồi trập trùng, giao hòa với bóng lưng của thiếu niên cậu mới gặp ba lần gần đây.
Những xúc động không biết từ đâu cứ cuộn trào, nhiều hơn chính là buồn tủi. Tựa như, cậu từng rất tủi thân khi không gặp được cậu bé trong mơ kia nữa.
Trí nhớ về khoảng thời gian từ lớp 7 về trước của Lâm Vũ rất kém, cậu chỉ nhớ được những chuyện lặt vặt gom lại trong mười bốn năm cũng chẳng đến mười chuyện quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-troi-ngap-nang/3353174/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.