Duy An dừng bước trước cửa phòng Đoàn, anh bối rối nhìn người con trai đang chăm chú đọc phát thanh phía trước.
Là cậu ấy à.
Duy An vốn đang ngồi trên lớp làm bài, từ khi Lâm Vũ đọc phát thanh thì không kiềm được ý nghĩ muốn đi xuống ngó một chút. Anh giảng bài cho Huyền Linh xong thì vội vã chạy xuống, tựa như sợ vuột mất một thứ gì quan trọng mà chính anh cũng chẳng rõ là gì.
Cửa phòng mở ra rồi lại đóng lại khe khẽ, Duy An nhìn người con trai ngồi kia đến ngẩn ngơ.
Cửa sổ phía sau bị gió lùa mở ra một khoảng, nắng từ ngoài chiếu vào trong phòng một khoảng rộng, nắng như chiếc áo nhung vàng nhẹ nhàng hạ xuống bờ vai gầy của thiếu niên, như ôm ấp lấy cả một bầu trời của ai đó.
Duy An nhìn đến thẫn thờ, anh tựa người vào bức tường bên cạnh nhìn đến mải mê, nhìn người con trai mặt trắng mũi cao đang được phủ lên mình màu vàng óng của nắng trời. Thiếu niên anh chưa bao giờ quen biết lại mang đến cảm xúc thân thương, hoài niệm trong lòng.
Giọng nói của Lâm Vũ như một thứ thuốc an thần, dịu nhẹ lại trầm ấm, xoa dịu đầu óc rối bời của Duy An. Tiếng chim hót đôi ba tiếng trong trẻo tựa đôi hình bóng thiếu niên tuổi mười bảy.
Lâm Vũ đọc đến câu cuối bài phát thanh, ấn tắt mic đi, ngẩng đầu mỉm cười. Cậu vừa ngẩng lên lập tức thấy có người đứng tựa tường nhìn mình chằm chằm thì hơi giật mình
" Oa, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-troi-ngap-nang/3353173/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.