Nàng ta tự dùng cũng được, thưởng cho hạ nhân cũng thế, đều tùy nàng ta.
Ngô Chi Vu cơ bản chỉ ở thư phòng hoặc viện của Bạch di nương.
Mỗi khi mùng một, ngày rằm mới đến chính phòng đối phó ta một chút.
Ta đối với hắn trước giờ luôn khách khí, cười tươi đón chào.
Hắn đến thăm ta, ta không từ chối, cũng không oán trách.
Hắn không đến, ta cũng không buồn bã.
Mỗi ngày chỉ xử lý tốt chuyện của riêng mình.
Cho dù gấm vóc đồ chơi được bệ hạ ban thưởng đều do Bạch di nương chọn trước, những thứ còn lại mới đưa đến cho ta, ta cũng không có ý kiến.
Ngô Chi Vu thấy ta an phận thủ thường như thế, ngược lại cũng không nói được lời nào.
Cứ như vậy một năm trôi qua nhanh chóng, quả nhiên là bình an vô sự.
Mỗi khi rảnh rỗi, ta đều đọc sách vẽ tranh, thêu thùa cắm hoa.
Có lúc còn đ.á.n.h bài với các nha hoàn.
Trong chốc lát, cuộc sống này ngược lại cũng thanh nhàn.
Trước khi ta gả qua, rất nhiều bằng hữu của Ngô Chi Vu đều không xem trọng ta.
Bọn họ cho rằng Ngô Chi Vu quá mức nâng đỡ Bạch di nương là nguồn gốc làm loạn gia đình, chỉ cần là nữ t.ử thì chắc chắn sẽ không chịu yên ổn.
Không ngờ, ta lại có thể nhịn xuống hơi thở này.
Tống Hàn Lâm, huynh đệ thân thiết nhất của Ngô Chi Vu, càng thêm bội phục sát đất, nhiều lần hỏi riêng hắn ở bên ngoài: "Chi Vu huynh có nội trạch ổn định, thê thiếp hòa thuận, rốt cuộc huynh đã dùng thủ đoạn gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-ngu-sac-tan/5053479/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.