Tổ mẫu cười lạnh một tiếng, nói: "Vân nha đầu, ta nói thật cho cháu biết, nếu không vì người thiếp này với quyền thế địa vị, tài năng tướng mạo của Tĩnh An Hầu thì có nữ t.ử nào mà hắn không cưới được, cho dù là công chúa cũng có thể."
"Hắn chọn cháu, chính là vì người thiếp này."
Ta khóc như mưa, quỳ bò đến bên tổ mẫu, nắm lấy tay bà àm nói: "Tôn nữ không gả vào cửa cao nữa, tôn nữ thà rằng giống như Đại tỷ tỷ gả cho một thư sinh nghèo, cũng không muốn sống cái cuộc sống này."
Sau khi tổ phụ qua đời, Cao gia ở kinh thành chỉ được tính là thế gia hạng hai.
Tuy không giàu sang xa hoa như Tĩnh An Hầu phủ nhưng tổ phụ ta cũng có thiếp, đại bá ta cũng có thiếp.
Cái ngày tháng vợ lẽ thiếp hầu tranh đấu, ta đã rõ tường tận.
Ngô Chi Vu cố ý chọn ngày ta đến làm khách mà thể hiện như vậy, chính là muốn nói với ta rằng muốn gả cho hắn thì nhất định phải tôn trọng thiếp của hắn, dung túng thiếp của hắn.
Nếu ta đồng ý thì sẽ phải chịu đựng ấm ức cả đời.
Nếu không muốn mà lại xảy ra tranh chấp với ái thiếp của hắn thì hắn cũng sẽ không đứng về phía ta.
Hầu phủ thế này không phải là nhà tiểu môn tiểu hộ, gia nghiệp lớn luôn cần có người chủ trì.
Nếu ta gả qua đó, rốt cuộc hạ nhân sẽ nghe ta hay nghe lời của vị di nương kia? Gia trạch bất an, trên dưới lo lắng, tai họa khôn lường.
Tổ mẫu khẽ thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-ngu-sac-tan/5053477/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.