Lời này của Lương Tranh là nói thật, dạo gần đầy Lương Tranh bận đến mức chân không chạm đất, nhưng điều này không gây cản trở cho việc nhớ mong Chu Húc, ngày đêm mong ngóng anh trở về.
Cô tính thời gian, từ nửa tháng trước đã có thói quen gạch ngày trên lịch, một ngày trôi qua lại càng thêm vui vẻ, vì chẳng mấy chốc đã đến ngày Chu Húc về nước.
Ban đầu cô nghĩ là phải đến sinh nhật cô thì Chu Húc mới về, nào ngờ mới đêm 13, cô còn đang đi ăn cơm với mấy cô bạn cùng phòng, đột nhiên nhận được một tấm hình Chu Húc gửi tới, là ảnh chụp màn hình thông tin chuyến bay. Sáng mai xuất phát, đến tối sẽ hạ cánh.
Lương Tranh cười đến là vui vẻ, xúc động gửi cho anh một loạt chữ A a a a a a, rồi thêm mấy icon nụ hôn, thể hiện tâm trạng vô cùng kích động của mình lúc này.
Đầu dây bên kia, Chu Húc đang trên đường về nhà, thấy hàng loạt icon hôn đủ loại mà Lương Tranh gửi tới cũng có thể cảm nhận được sự cao hứng của cô. Anh khẽ bật cười, tâm trạng cũng tốt hẳn lên, trực tiếp gọi điện thoại cho cô.
Lương Tranh thấy cuộc gọi mang tên Chu Húc, quay sang nói với mấy cô bạn một tiếng rồi tức tốc cầm điện thoại ra một góc khác để nghe.
Đầu dây hai bên vừa thông, cô đã cười nói, “Mai anh về thật à? Em còn tưởng phải đến sinh nhật em thì thiên tài nào đó mới chịu về cơ.”
“Cũng sắp tới rồi mà.” Chu Húc nghe được tiếng xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988710/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.