Lương Tranh không nghĩ tới Chu Húc sẽ đột nhiên trở về, cứ đứng ngây ra nhìn anh hồi lâu, đến tận khi đầu ngón tay lành lạnh của anh khẽ chạm lên má cô mới kịp định thần lại, vô thức lùi lại một bước theo bản năng, sờ lên khuôn mặt dính bánh kem của mình, nói “Để mình tự mình lau.”
Cô vừa lau vừa ngẩng đầu hỏi Chu Húc, “Cậu ăn gì chưa?”
Ánh mắt Chu Húc vẫn ghim trên người cô không rời, gật đầu, “Đã ăn trên máy bay rồi”
Lương Tranh nhìn đồng hồ, mới 9h30, cô đề xuất: “Hay là mình dẫn cậu đi ăn chút gì đó nhé. Cậu muốn ăn gì?”
Vừa nói, tay vẫn không quên lau kem trên mặt, lát sau mới hơi bất đắc dĩ, ngẩng đầu thở dài, “Nhưng mà chờ mình về phòng rửa cái mặt đã.”
Trong ánh mắt Chu Húc lúc này, cô hệt như một con mèo nhỏ.
Ký túc xá của Lương Tranh không xa cổng lớn không xa lắm, đến trước cửa tòa nhà rồi còn quay đầu lại, nói: “Cậu chờ một lúc nhé, rửa mặt xong mình xuống liền.”
Chu Húc vẫn đang nhìn theo cô, “ừ” một tiếng trả lời.
Lương Tranh chạy nhanh về phòng, Phùng Thiến và Tiểu Vũ đang thảo luận chuyện gì đó, thấy Lương Tranh về sớm như thế không khỏi kinh ngạc hỏi lại: “Sao cậu đã về rồi?!”
Lương Tranh vừa nói vừa với lấy lọ sữa rửa mặt và dầu gội đầu đi ra ban công, “Về rửa mặt.”
Trên tóc cũng dính không ít, cô dứt khoát cầm cả chậu với khăn vào phòng tắm, tiện tắm rửa gội đầu luôn.
Phùng Thiến đi theo, đừng dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988684/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.