Ta không muốn làm phiền họ thành đôi.
Nhưng đây hình như là phủ công chúa của ta thì phải…
Ta ho nhẹ một tiếng, gọi một tiếng “hoàng muội”.
Thôi Kiệm nhướng mày, y nhìn về phía ta.
Ta lễ phép dò hỏi: “Thật có lỗi, đã làm phiền hai người.”
“Chỗ này của ta đang dọn dẹp, hai người có muốn sang viện khác tiếp tục không?”
Tùy Ương Ca từ trước đến nay đều không thích ta.
Nàng ta nghĩ rằng, đáng lẽ mẫu phi của nàng ta mới là Hoàng hậu.
Nàng ta nhìn ta, ánh mắt khinh bỉ nói:
“Đừng tưởng ta không biết.”
“Phủ công chúa của ngươi đều do Thôi gia bỏ tiền ra tu sửa, nếu đi thì cũng là ngươi đi mới phải!”
Phủ công chúa của ta được phụ hoàng ban cho từ những năm trước, rất to lớn cùng khí phái.
Điều đó cũng có nghĩa là chi phí bảo trì sau này rất cao.
Hai năm nay, khi ta đến phủ Nội vụ xin kinh phí tu sửa, lần nào cũng bị từ chối với đủ mọi lý do.
Người đứng đầu phủ Nội vụ là người của Thái tử.
Và thuế má thu được từ đất phong Mân Châu, sau khi trừ đi các khoản chi phí cần thiết, không đủ để trang trải những khoản chi tiêu này.
Đây cũng là một trong những lý do ta muốn rời kinh thành.
Bị vạch trần tình cảnh quẫn bách, mặt ta hơi nóng lên.
Tùy Ương Ca vẫn nói: “Một công chúa nghèo túng như vậy, ngươi cũng là độc nhất vô nhị!”
Nàng ta còn muốn nói gì đó, Thôi Kiệm cách tay áo đã nắm lấy cổ tay nàng ta, kéo nàng ta đi.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-duoc-gap-nguoi-guong-mat-tua-hoa-dao/5212442/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.