Trạch Đường Xuyên mang theo tâm trạng buồn bực về đến nhà. Anh đứng trước cửa nghe tiếng cười ha ha của con thì mọi buồn phiền bay biến đi. Đúng vậy, hắn đã có gia đình, có bạn đời bên cạnh, có con ngoan đáng yêu. Mấy thứ râu ria ở ngoài có gì đâu đáng kể…
Cạch…
Nghe tiếng mở cửa, A Bảo đang chơi trò xe lửa xình xịch ngẩng đầu lên, thấy là ba lớn đi làm về liền bỏ xe lửa vung vẩy đi ra đón.
“Ba ba… a ba… a ba….”
Trạch Đường Xuyên cúi người xuống bế con lên hôn một cái thật mạnh vào má của con.
“Bảo bối hôm nay ở nhà làm gì kể ba nghe nào?”
“Ăn… ăng… ăng….”
Một ngày của bé toàn là ăn thôi, ăn rồi chơi với ba ba. Một ngày thật là vui. Bé con vừa nói vừa gật gật ra chìu vui vẻ lắm.
“Bảo bối của ba dễ thương quá.”
“Hí hí hí…”
A Bảo lấy hai móng vuốt che đi gương mặt ngại ngùng của mình do được ba ba khen. Nụ cười há to chảy cả nước dãi bôi hết lên áo của ba ba. Trạch Đường Xuyên cũng không ngại mà còn khuyến khích con mình nữa.
“Ya … ăn…”
“Ồ con ăn bánh táo sao? Có để phần ba ba hay không?”
“Nha… nha…”
Hai người nói chuyện với nhau như đúng rồi dù không ai hiểu ai nói gì cả. Trạch Đường Xuyên tuổi cũng lớn mới có con nhỏ, hắn muốn ôm con trai mình đi khoe khắp nơi. A Bảo của hắn dễ thương như vậy, đáng yêu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697164/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.