Chuyện đi du lịch cứ thế mà định ra. Thậm chí Trạch Đường Xuyên và Hạ Chi Nhạ còn chưa nghĩ ra phải đi đâu nữa cơ, nhưng mà cứ đi trước đã rồi tính.
Bé con thấy ba nhỏ xếp đồ vào va li thì cực kì vui vẻ, bé biết đây chính là đi xa a. Nhưng mà sao chỉ có hai chiếc va li của hai ba.
Nhạ Nhạ đanh xếp xếp gấp gấp thì bỗng cảm nhận được cái gì đó, quay sang nhìn thấy con trai đôi mắt ngấn nước tội nghiệp nhìn mình. Bé con gặm gặm ngón tay, mắt đỏ lên nhưng cố ngăn nước mắt lại.
“Sao thế bảo bối? Con đau ở đâu sao?”
Nhạ Nhạ vội bỏ đồ trên tay xuống, lại kiểm tra xem A Bảo có đau ở đâu không? Con cậu thật sự rất ít khi khóc a. Này là có chuyện gì?
“Ba ba… ik… ik….”
A Bảo vừa nói vừa chỉ tay vào hai chiếc va li. Hạ Chi Nhạ liền hiểu ra. Bé con chính là thấy chỉ có hai chiếc va li, nên sợ hai người đi riêng bỏ bé lại đây.
“Không có, có A Bảo mà.”
Nhạ Nhạ bế A Bảo vào trong phòng, nới đó đã có sẵn chiếc vali nhỏ màu vàng.
“Lúc nãy con đi ngủ ba đã sắp đồ giúp con rồi.”
Nhạ Nhạ mở va li đếm lại quần áo đã sắp cho A Bảo.
“A Bảo xem nhiêu này có được chưa? Áo, quần, tac, sữa,…”
A Bảo thấy có va li mình thì lập tức nín khóc. Bé nhìn đồ trong va li, sau đó chạy lon ton đem con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697162/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.