Nhiếp ảnh gia như thường lệ sáng nay vẫn đến bảo tàng. Sau một hồi chụp choẹt tất cả các ngóc ngách, anh ta liền liếc mắt tìm kiếm người con trai mình vẫn thường nhớ mong. Từ ngày gặp được Hạ Chi Nhạ, trái tim tràn đầy nghệ thuật của anh như vô tình được đánh thức, ngày ngày ngóng trông cậu.
“Hôm nay cậu ấy không đến sao?”
Tìm kiếm một hồi mà không thấy, anh ta định bỏ cuộc thì lúc này một nhà ba người Trạch Đường Xuyên bước vào.
Nhiếp ảnh gia liếc nhìn, lập tức thấy Hạ Chi Nhạ và một người đàn ông có vết sẹo trên mặt nắm tay nhau, tay kia của người đàn ông thì dắt theo bé con mới chập chững đi. Chính là một gia đình tiêu chuẩn trong mơ. Chiếc nhẫn trên ngón tay hai người sáng chói, trông thật đẹp mắt, là dấu hiệu báo cho hắn biết, đây chính là người trong lời nói của cậu ngày trước.
Nhiếp ảnh gia nhìn đến ngẩn ngơ, trong mắt có chút tiếc nuối không rõ, lại mang theo chút không cam tâm. Anh bỗng nghĩ nếu như mình đến sớm hơn chút thì sao nhỉ? Có khi nào cậu và anh sẽ trở thành một đôi hay không? Chỉ tiếc là trên đời lại không có nếu như.
Trạch Đường Xuyên cũng cảm nhận được ánh mắt của anh ta, liền đưa qua một cái nhìn khiêu khích, bàn tay nắm lấy tay bạn đời mình càng chặt hơn. Đây chính là một hình thức đánh dấu chủ quyền cực kì có hiệu quả. Nói cho hắn ta biết rằng đây là người của anh.
Quả nhiên, nhiếp ảnh gia biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697154/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.