Không nằm ngoài dự đoán, tác phẩm của Nhạ Nhạ dành được giải nhất. Hơn nữa số điểm bầu chọn còn vượt xa đối thủ đứng thứ hai. Thiết kế của cậu cực kì có hồn, lại phù hợp với tiêu chuẩn, mọi sự đều cực kì giao thoa, ban giám khảo và người xem đều đánh giá cao.
Giây phút Hạ Chi Nhạ đứng trên bục nhận giải thưởng danh dự nhất, trong mắt cậu lấp lánh sáng ngời. Trạch Đường Xuyên ngồi bên dưới kháng đài nhìn người con trai toả sáng ở trên sân khấu. Giây phút ấy dường như trong mắt cả hai chỉ có đối phương mà thôi.
Nhạ Nhạ đứng trên bục cao, nhìn mọi người đang ngưỡng mộ, vỗ tay chào đón mình. Cậu bất tri bất giác mỉm cười, trong mắt cậu lúc này đã nhìn thấy thân ảnh của Trạch Đường Xuyên và bé con. Bé con mỉm cười vỗ vỗ tay, Trạch Đường Xuyên cho cậu nụ cười tươi rực rỡ cổ vũ hết mình.
Nhạ Nhạ biết chính anh là người cho cậu động lực mạnh mẽ để đứng đây, nếu không có anh và bé con chắc chắn cậu sẽ không làm được những điều tốt đẹp và đạt được thành quả như thế này.
Sân khấu sáng rực, kháng đài đen tối. Cả hai trái tim mạnh mẽ kết nối với nhau. Trong bóng tối, anh chính là nguồn cảm hứng cũng như ánh sáng dẫn đường em đi. Cảm ơn anh Trạch Đường Xuyên.
Trong ánh sáng rực rỡ nơi đây, nụ cười của em chính là thứ tươi đẹp nhất mà anh có thể thấy được. Anh sẽ không bao giờ đánh mất nó, anh sẽ mãi mãi trân trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697152/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.