Buổi tối cuối tuần nhiệt độ vừa mát, không khí thoải mái hơn rất nhiều mấy ngày nắng nóng gần đây.
Ghét bỏ trình độ lái xe “đỉnh” của Sở Tích, Vân Tịch quyết định ngồi xe của tài xế đến trường trung học số 12. Chợ đêm cách trường không xa nên mọi người thống nhất chọn trường làm điểm hẹn.
Lúc đến nơi, đã thấy bọn A Sướng đông đủ cả rồi nhưng lại không thấy Phùng Thiệu Sơn đâu, Sở Tích chọc chọc Vân Tịch, nhận được tính hiệu cô liền quay sang nhìn Lưu Vũ
“Ông chủ Phùng còn chưa đến sao?”
“Cậu ta đi gửi xe rồi, có cả tiểu Mặc nữa đấy!”
“Tiểu Mặc là ai thế?” Sở Tích người duy nhất chưa gặp tiểu Mặc phát biểu.
“Là em trai Phùng Thiệu Sơn.”
Sở Tích gật gù tỏ ý đã biết.
“Chị Vân Tịch!”
Từ xa tiểu Mặc đã nhìn thấy cô, buông tay anh trai nhanh chóng chạy đến ôm chân Vân Tịch.
“Em nhớ chị Vân Tịch.”
“Không phải mới gặp mấy ngày trước sao, nhõng nhẽo quá đi.”
“Lọ lem cũng nhớ chị nữa.”
“Mai chị sẽ qua thăm nó”
“Ở nhà đã dặn là không được nhõng nhẽo mà.”
Phùng Thiệu Sơn dùng tư thế xách gà con nhanh chóng nhấc thằng nhóc kia ra khỏi cô, ném cho Lưu Vũ, có chút hối hận vì đã dắt nó theo.
Cả đoàn người tiến vào chợ đêm, không khí náo nhiệt tấp nập, mùi đồ ăn bay khắp nơi, còn có cả mấy gian hàng trò chơi.
Bọn A Sướng nhanh chóng tản ra khắp nơi, chớp mắt đã không thấy đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031065/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.