Buổi trưa ngày hôm sau, Phùng Thiệu Sơn và Lưu Vũ về đến Nam thành. 
A Sướng và tiểu Phúc tử đang xem gameshow mới của Sở Tích trên màn hình TV lớn ở gara. Cũng như mọi ngày, hai cậu chàng này xem nhập tâm đến mức có người vào tiệm cũng không hay biết. Đang tới đoạn cao trào, bỗng có người vỗ lên vai tiểu Phúc tử. Cậu chàng giật mình, xém tí là la toáng lên nhưng A Sướng đã kịp thời ngăn lại. 
Lưu Vũ nhíu nhíu mày, giả bộ mắng: “Hai cậu lạm dụng của công, trong giờ làm mà lại làm việc riêng. Tháng này phải bị trừ lương mới được!” 
“Vũ ca tha cho bọn em!” 
“Bọn em chỉ là gấp rút kéo view cho chị Sở Tích thôi ạ, cũng xem như là giúp đỡ người quen.” 
“Phải đó anh, tụi em chỉ là làm việc tốt thôi mà.” 
Hai thằng nhóc bộ dạng như khóc đến nơi, Lưu Vũ cũng không giỡn nữa, đưa túi quà ra cho bọn nhỏ chia nhau. Còn bản thân thì lấy điện thoại ra nhắn cho cô minh tinh kia một tin. Lúc anh đi không nói cho cô ấy nghe, đã bị giận một trận rồi, giờ phải rút kinh nghiệm thôi. 
Phùng Thiệu Sơn nôn nóng gặp Vân Tịch, chưa về nhà đã ghé qua xem tiệm hoa trước. Anh một lòng muốn tạo bất ngờ cho cô, kết quả anh nhận được lại còn hết hồn hơn. Tiệm hoa đóng cửa, anh gọi điện, cô cũng không bắt máy. Gấp đến độ định gọi điện thẳng cho Vân Bách, thì nhận được tin nhắn của cô. 
[Em đang đi họp ở quỹ. Lát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/2976858/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.