Mà ở một nơi khác, Quân Ninh vẫn đang quỳ bên ngoài, cảm nhận sự lạnh lẽo dưới đầu gối, cả người đã có chút choáng váng. Quá lạnh, thật sự là quá lạnh, cầu xin như này đúng là không phải chuyện một người nên làm, nàng hy sinh quá nhiều, nếu sau này Bùi Túc mà không đối xử tốt với nàng, nàng liền đánh chết hắn, lạnh quá..
"Công chúa.. Công chúa.. Hu hu.."
Ngay lúc Quân Ninh đã quỳ đến đầu óc có chút mơ hồ, một giọng nữ khóc sướt mướt từ rất xa truyền đến.
Nàng miễn cưỡng mở ra mí mắt đã có chút nặng nề của mình, thấy một bóng dáng màu xanh lá cây đang nhanh chóng chạy như bay đến hướng này, nghe thanh âm kia, hẳn là Tiểu Mãn rồi. Nha đầu ngốc này, không phải lúc trước đã cố ý kêu ngươi đi chỗ khác rồi sao, sao giờ lại chạy tới, hiện tại Huyền Nguyên Đế đang tức giận, ngươi vừa tới vừa khóc, nói không chừng sẽ bị liên lụy đấy!
Tiếc là bởi vì quá lạnh, quá mệt mỏi nên Quân Ninh đã không còn sức để bảo Tiểu Mãn đi rồi, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn tiểu nha đầu không quan tâm mà chạy đến trước mặt mình, sau đó "bùm" một tiếng quỳ gối bên người mình.
"Công chúa, để nô tỳ quỳ cùng người, huh u.." Tiểu Mãn duỗi tay lau nước mắt nhìn cực kì đau lòng.
Bởi vì Quân Ninh dạy dỗ nên trong suy nghĩ của nàng ta, công chúa nhà mình và Vô Song công tử nên là một đôi mới đúng, công chúa muốn gả cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-toan-nam-than/2897889/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.