"Này này yêu nữ, ngươi đừng đi. Tiểu sư đệ của ta mới 15 tuổi, ngươi không đến nỗi vừa mắt một đứa trẻ đấy chứ? Ây ây ây, yêu nữ, về đây, đừng bắt tiểu sư đệ! Muốn bắt thì bắt ta đi, ta cũng không kém ——" Diệp Thần lớn tiếng gào.3
Nhưng Nam Tầm đã bay xa, không nghe được bất kì câu nào hắn nói. Diệp Thần vừa cố sức đuổi theo vừa gọi với, dáng điệu lại thong thả nom hết sức buồn cười.
Lúc này Lê Phong đã tìm được cái hang chui vào, ung dung móc một cái chai từ trong bọc, rải bột thuốc từ cửa hang vào trong.
Xong xuôi, cậu khí định thần nhàn ngồi khoanh chân ngay ngắn, tay khoanh trước ngực chờ đợi.
Leng keng, leng keng.
Lê Phong nghe được tiếng lắc bạc êm tai. Bỗng, tiếng chuông hơi dừng rồi lại vang lên, lúc này kêu theo từng nhịp từng nhịp, hẳn chủ nhân chiếc lắc đã đáp xuống mặt đất đi về hướng cửa hang.
Cuối cùng, tiếng động dừng trước cửa.
Lê Phong ngẩng đầu nhìn qua, nương ánh sao đêm thấy được nửa người dưới của một nữ nhân. Đó là chiếc váy dài đỏ như lửa, đôi chân xinh xắn mang ủng ngắn, hai cái lắc chuông bạc treo trên giày phản ánh sáng bạc dịu êm.
Nữ nhân kia lại nhích lên hai bước che cửa hang. Lối vào vốn hẹp nhỏ lập tức bị lấp hơn phân nửa, khiến ánh sao hắt xuống dừng hết trên người cô.
Leng keng leng keng, leng keng leng keng.
Nữ nhân giật giật chân, rồi bất ngờ ngồi xổm xuống.
"Này, tiểu ca ca, ngươi còn định trốn trong đây tới khi nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040317/chuong-609.html