Editor: Miêu Bàn Tử
Lệ tần đang khóc lóc thảm thương, thấy bàn tay lớn kia tới gần trong gang tấc, trong mắt bỗng nhiên hiện lên một tia tàn khốc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai rút chủy thủ trong tay áo ra đâm thẳng vào ngực Tiêu Ngự.
"Phốc phốc."
Là âm thanh dao sắc đâm vào thịt.
"Hoàng Thượng!"
"Hoàng Thượng!!!"
Nhóm ám vệ đang chiến đấu với thích khách thất kinh kêu lên, quay người liền muốn chém giết Lệ tần.
Nhưng có một thanh bảo kiếm khảm ngọc nhanh hơn bọn hắn, trực tiếp đâm thẳng vào ngực của nàng ta.
Thẳng đến khi đổ xuống, Lệ tần vẫn khiếp sợ đến cứng người, ánh mắt không thể tin nhìn về thân thể nhỏ nhắn phía trước đang trượt xuống.
Làm sao có thể!
Con hồ ly tinh kia thế mà lại cản đao cho Hoàng Thượng!!!
"Phiên Phiên!"
Tiêu Ngự muốn rách cả mí mắt, hô lớn một tiếng.
Sau khi xử lý Lệ tần cực nhanh, hắn liền không nhìn nàng ta thêm một giây nào, một tay vứt kiếm, đỡ lấy thân thể Tô Đát Kỷ đang ngã xuống.
Nàng lại không suy nghĩ gì mà chắn một đao trí mạng cho hắn!
Một Tiêu Ngự luôn luôn bày mưu nghĩ kế, cho dù núi Thái Sơn sụp đổ nhưng mặt không đổi sắc, chưa từng luống cuống như ngày hôm nay.
Thậm chí hắn không biết mình phải làm gì bây giờ!
"Khụ khụ khụ..."
Tô Đát Kỷ rơi xuống trong lồng ngực Tiêu Ngự, không khống chế được mà ho khan.
Thân thể chấn động kéo theo vết thương, đau đến gò má nàng co quắp.
Bà nội nó!
Đau chết bản nương nương!
Lần sau nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459472/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.