Editor: Miêu Bàn Tử 
Lời thì thầm phất phơ như gió, vụt biến trong bóng đêm tĩnh mịch. 
Thẳng đến khi Tô Đát Kỷ không có động tĩnh, Tiêu Ngự mới phức tạp mở mắt. 
Lọt vào trong tầm mắt là dung nhan tuyệt mỹ yên tĩnh bên cạnh, lúc nãy vừa mới khóc qua một trận, con mắt cùng mũi có chút ửng đỏ, trên lông mi thon dài vểnh lên lông vũ còn run run rẩy rẩy, vương lại một giọt nước mắt như hạt trân châu. 
Hắn duỗi ngón trỏ của mình ra, nhẹ nhàng tiếp được giọt nước mắt của nàng, không biết hình dung tâm tình của mình lúc này nên vui hay nên lo. 
Vui chính là nàng không có có ám sát hắn. 
Mà lo chính là, trải qua một trận cuồng phong như thế, hắn không thể nào mà nhẫn tâm đối đãi nàng như một mật thám bình thường, lại không thể nào lúc thiết kế lợi dụng nàng mà tâm không có áy náy. 
【 Đinh! Độ thiện cảm +20 điểm, tiến độ trước mắt 27/100 】 
Hô hấp của Tô Đát Kỷ nhẹ nhàng phảng phất ở trong lòng bàn tay hắn, dẫn tới giọt nước mắt châu ngọc kia nhẹ nhàng lung lay, óng ánh lấp lóe. 
Tiêu Ngự nắm bàn tay lại, đem nó cất giữ trong tâm. 
Rõ ràng nước mắt không có nhiệt độ, hắn lại cảm thấy nóng rực như lửa, nóng đến mức tâm hắn hoảng loạn. 
"Ai..." 
Thở dài một tiếng, Tiêu Ngự nhẹ nhàng ôm lấy thân thể nhỏ nhắn xinh xắn vào trong lòng, mang theo một bụng đầy xoắn xuýt mà ngủ thiếp đi. 
Hắn không có chú ý tới, tiểu yêu tinh được cho là đã ngủ sớm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459451/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.