Editor: Miêu Bàn Tử
Sau khi tỉnh lại Tô Đát Kỷ, liền cực kỳ yên tĩnh, không nói một lời, tựa như đã phong bế chính mình.
Thì Đình chỉ cảm thấy được nhìn nàng, vừa là ngọt ngào, lại là tra tấn.
"Quân Tuyền, ngày hôm nay hoa trong vườn nở rất đẹp, em có muốn đi xem không?"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hắn ôn nhu cắt tỉa tóc cho nàng, dù
biết nàng sẽ không đáp lại, cũng không nhụt chí một mực giảng thích,
"Còn có một con chó con lén lút chui vào nữa. Không phải lúc trước em rất thích chó con sao, anh dẫn em đi xem nhé."
Tô Đát Kỷ cũng mặc kệ hắn ôm mình đến vườn hoa, một con Corgi lông xù cực kỳ manh manh liền vui vẻ lao đến.
Đợi đến trước mặt, nàng mới nhìn rõ, trên đầu Corgi con có kèm một cái hộp vuông nho nhỏ.
"Quân Tuyền."
Thì Đình gỡ cái hộp xuống, quỳ gối trước mặt nàng, trịnh trọng nói:
"Gả cho anh có được không?"
Bên trong đôi mắt vô thần Tô Đát Kỷ đột nhiên có mấy tia ánh sáng.
Có phản ứng!
Thì Đình nhận được cổ vũ lớn lao, vung tay lên, trên trời lập tức rơi xuống một cơn mưa cánh hoa hồng, ảo mộng cực kỳ.
Ánh mắt đờ đẫn của Tô Đát Kỷ nhìn trời một chút, lại nhìn Thì Đình, khóe miệng tách ra một nụ cười nhàn nhạt, sau đó...
Ngất đi.
"Quân Tuyền!"
Lúc đầu lòng Thì Đình tràn đầy kích động, bây giờ lại bị dọa gần chết, vội vàng ôm nàng tìm bác sĩ.
Hệ thống:???
Tô Đát Kỷ nhíu mày,
"Ta đã nói là muốn ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459397/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.