Editor: Miêu Bàn Tử
"Phó cảnh sát? Tại sao anh lại ở chỗ này?"
Tô Đát Kỷ một mặt kỳ quái hỏi.
Đáy mắt Phó Cẩn Ngôn hiện lên một vòng chật vật, không có chính diện trả lời nàng, chỉ là thúc giục nói:
"Mau lên xe, đằng sau có cẩu tử!"
Hắn cũng không thể nói là mình lo lắng cho nàng, theo dõi nàng nên đến nha?
Cũng may Tô Đát Kỷ rất thức thời lên xe, không có hỏi đến cùng.
Kỹ thuật lái xe của Phó Cẩn Ngôn rất tốt. Quẹo trái rẽ phải, chọn rất nhiều đường nhỏ vắng vẻ, rất nhanh liền đem đám cẩu tử đi theo bỏ rơi. Tô Đát Kỷ nhìn phía sau trống vắng, thở dài một hơi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Vừa ngẩng đầu một cái, thấy đường ở phía trước càng ngày càng hoang vu, trên mặt nàng hiện lên một vẻ lo âu, nghĩ nghĩ, một lần nữa phủ lên tính nghề nghiệp của mình, kiều mị hỏi:
"Phó cảnh sát là dự định mang tôi đi dã chiến* để kích thích một chút hay sao?"
*Dã chiến: đánh nhau không có chiến tuyến nhất định, chủ yếu là đánh vận động trên địa bàn ngoài thành phố.
Từ lúc Tô Đát Kỷ lên xe, ánh mắt Phó Cẩn Ngôn liếc qua mặt của nàng không có rời đi, đương nhiên chú ý từng cái biểu cảm trải qua biến hóa của nàng, cũng biết hiện tại nàng có chút bận tâm, bắt đầu thăm dò mình.
"Bạn của tôi có cái nông trường ở ngoại thành, cô đến chỗ đó một thời gian đi."
Phó Cẩn Ngôn trực tiếp nói thẳng ra ý đồ.
Tô Đát Kỷ trên mặt giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459323/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.